Chồng tôi qua đời cách đây 4 năm trong một tai nạn giao thông đột ngột. Anh ra đi khi mới 37 tuổi, để lại tôi và hai con nhỏ cùng nỗi đau không gì có thể bù đắp được. Những ngày đầu, tôi sống như người mất hồn, không biết làm thế nào để vực dậy tinh thần mà tiếp tục chăm lo cho các con.
Thế nhưng, điều kỳ lạ đã xảy ra. Chỉ một tháng sau khi anh mất, tôi nhận được một khoản tiền 10 triệu đồng chuyển vào tài khoản từ một nguồn lạ. Ban đầu, tôi tưởng ai đó gửi nhầm, nhưng khi kiểm tra kỹ, tin nhắn chuyển khoản lại ghi rõ: **“Anh luôn ở bên mẹ con em. Yêu em – Hùng.”**
Đọc dòng tin ấy, tôi bật khóc nức nở. Làm sao có thể như vậy được? Anh đã mất, nhưng khoản tiền vẫn được gửi đều đặn vào tài khoản của tôi mỗi tháng. Không một lần chậm trễ, không một lời giải thích thêm. Tôi không biết ai đứng sau điều này, nhưng trong lòng luôn cảm nhận rằng đó là cách anh dùng để bảo vệ ba mẹ con tôi từ một nơi rất xa.
Suốt 4 năm qua, số tiền ấy giúp tôi vượt qua những lúc khó khăn nhất. Tôi không dám hỏi, cũng không cố gắng tìm hiểu nguồn gốc, bởi tôi sợ rằng nếu biết sự thật, phép màu này sẽ biến mất.
—
Ngày hôm đó, gia đình tổ chức lễ cải táng cho anh. Sau bao năm, nỗi đau đã phần nào nguôi ngoai, nhưng khi đứng trước mộ anh, lòng tôi lại nghẹn ngào như ngày đầu mất anh. Lễ cúng diễn ra trong không khí trang nghiêm. Khi nghi thức gần hoàn tất, đột nhiên mẹ chồng tôi cầm lên một tờ giấy A4 đặt ngay ngắn trên mâm lễ.
“Đây là lời cuối cùng thằng Hùng để lại,” bà run run nói.
—
**“Gửi vợ yêu và các con,**
Khi em đọc được lá thư này, có lẽ anh đã không còn trên đời. Anh biết em đau đớn, và anh xin lỗi vì đã để em một mình gánh vác gia đình. Nhưng anh tin rằng, em sẽ mạnh mẽ vượt qua, vì em luôn là người phụ nữ kiên cường nhất mà anh từng biết.
Anh viết lá thư này trước khi phẫu thuật, bởi bác sĩ đã nói rằng cơ hội sống sót của anh rất mong manh. Anh không nói sự thật với em, vì anh không muốn em lo lắng.
Trước khi đi, anh đã lập một quỹ tiết kiệm, số tiền này sẽ được chuyển đều vào tài khoản của em mỗi tháng trong 4 năm. Anh muốn đảm bảo rằng em và các con sẽ không phải lo lắng về tài chính, ít nhất là trong khoảng thời gian đầu khi anh không còn ở bên.
Anh cũng đã nhờ luật sư chuẩn bị lá thư này và đặt lịch giao nó vào ngày hôm nay – đúng lễ sang cát của anh. Vì anh tin rằng, đến thời điểm này, em đã đủ mạnh mẽ để đối diện với sự thật.
Cảm ơn em vì đã yêu anh, vì đã cùng anh xây dựng một gia đình hạnh phúc. Anh chỉ mong em hãy sống thật tốt, hãy thay anh chăm sóc các con, và hãy luôn mỉm cười.
Anh yêu em và các con rất nhiều.
– Hùng”**
—
Bà vừa đọc xong, tay tôi run rẩy, nước mắt không ngừng rơi. Lòng tôi như có ngàn mũi kim châm, vừa đau xót, vừa cảm động. Tôi không hề biết rằng, trước khi anh rời xa thế giới này, anh đã âm thầm chuẩn bị mọi thứ chu đáo đến vậy, chỉ để bảo vệ mẹ con tôi ngay cả khi anh không còn.
Những tháng ngày qua, số tiền ấy không chỉ là cứu cánh về vật chất, mà còn là điểm tựa tinh thần, là bằng chứng cho tình yêu bất diệt mà anh dành cho tôi.
Hôm ấy, đứng trước di ảnh của anh, tôi thì thầm:
“Anh yên tâm, em sẽ sống thật tốt. Em sẽ chăm sóc các con như anh mong muốn. Cảm ơn anh, vì đã yêu em đến vậy.”
—
*Đôi khi, tình yêu không nằm ở những lời nói hay hành động lớn lao, mà ở sự hy sinh thầm lặng, vượt qua cả ranh giới của sự sống và cái chết.*