Với số điểm 28,25 em Trần Văn Cường, học sinh Trường THPT Trần Phú (huyện Đức Thọ, Hà Tĩnh) đã trở thành thủ khoa Trường ĐH Bách Khoa TP.HCM.
Cường sắp trở thành chàng sinh viên, song chặng đường phía trước của em đang còn rất xa và nhiều chông gai.
Có một bề dày thành tích
Những ngày qua, rất đông bạn bè, bà con hàng xóm đã đến để cùng chia vui với cậu học trò Trần Văn Cường.
Dù hoàn cảnh khó khăn nhưng Cường luôn biết vươn lên
Cường có dáng người nhỏ nhắn, nước da ngăm đen. Chúng tôi thật sự nể phục với bảng thành tích dày cộm về học tập của cậu học trò này.
Và trong kỳ thi đại học vừa qua, với số điểm 28,25 (trong đó môn Toán : 9,00, Lý: 9,25, Hóa: 10) Cường đã trở thành thủ khoa khối A của Trường Đại học Bách khoa TP.HCM năm nay.
Chia sẻ về bí quyết học tập của mình, Cường chia sẻ: “Ở trên lớp, khi thầy cô giáo giảng bài thì cần chăm chú nghe bài giảng và tiếp thu ngay trên lớp. Những câu từ nào giáo viên nhấn mạnh thì mình phải ghi chép cẩn thận. Điều quan trong nhất là phải có sự quyết tâm, định hướng rõ ràng cho mình. Có kế hoạch học tập cụ thể”.
Cũng theo Cường, các kiến thức thi ĐH chủ yếu nằm ở trong chương trình sách giáo khoa.
Ngoài thời gian học, Cường luôn tìm việc để phụ giúp mẹ
Về vấn đề học thêm, Cường cho biết: “Học thêm thì cũng tốt. Chúng ta sẽ được tiếp cận với nhiều phương pháp học mới, hơn nữa học thêm sẽ cho ta nhiều cảm hứng trong học tập hơn”.
Ngoài việc yêu thích ngành Kỹ thuật cơ – điện tử thì em còn rất thích làm bác sỹ. Và em cũng thi vào Trường Đại học Y Hà Nội.
“Em rất muốn thành bác sỹ. Mặc dù chưa có kết quả điểm thi của Trường Y Hà Nội nhưng em tự chấm được khoảng 28 đến 29 điểm. Nếu đậu trường y chắc em sẽ theo học y”, em Cường cho biết.
Hoàn cảnh eo lé
Cứ nghĩ về những chặng đường phía trước của con chị Trung lại rưng rưng nước mắt
Khi nói về hoàn cảnh của cậu thủ khoa này, cũng như những người hàng xóm, chúng tôi thật sự thấy lo lắng, chạnh lòng bởi em có một hoàn cảnh hết sức khó khăn.
Gia đình của Cường thuộc diện hộ nghèo. Bố em đau ốm liên miên và mắc bệnh mất trí nhớ nên chỉ quanh quẩn trong nhà, không làm được việc. Mẹ Cường ngoài thời gian đi làm ruộng thì còn đi gặt lúa, cắt cỏ thuê.
Cường là con út trong gia đình có 5 anh em. Các anh chị của Cường đã trưởng thành, chủ yếu đi làm công nhân ở miền Nam, đồng lương eo hẹp nên không giúp gì được cho bố mẹ và em.
Gia đình em vốn khó khăn nhưng từ khi bố em bị bệnh thì cuộc sống cảng bi đát, chật vật hơn.
Chị Nguyễn Thi Trung (mẹ của Cường) cho biết, trước đây bố của Cường là một người khỏe mạnh bình thường, là trụ cột, chổ dựa cho cả gia đình. Thế nhưng từ năm 2004, bố em bỗng nhiên mất trí nhớ, ngơ ngẩn như người mất hồn trở, suốt ngày chỉ nói chuyện một mình và sống co cụm.
10 năm nay, bố của Cường bị mất trí nhớ và bệnh tật không làm được việc gì. Tất cả mọi sinh hoạt của gia đình đè nặng trên vai chị TrungĐến các bệnh viện thì được các bác sỹ kết luận bị ảnh hưởng thần kinh. Và cứ thế, 10 năm nay, bố Cường chỉ sống quanh quẩn trong nhà.
Cũng từ đó, tất cả gánh nặng miếng cơm manh áo của gia đình đè nặng trên đôi vài của chị.
5 năm trở lại đây, căn bệnh huyết áp khiến sức khỏe của chị Trung yếu hẳn nhưng chị vẫn phải kham hơn 8 sào ruộng để có tiền cho Cường ăn học và đó cũng là khoản thu nhập chủ yếu của gia đình.
Món nợ chỉ có 6 triệu đồng nhưng 3 năm qua, gia đình chị vẫn chưa thể xoay xở ra để trả ngân hàng.
Mỗi lần nói về đứa con trai của mình là chị không ngăn được những giọt nước mắt. Nhà quá nghèo nên ngay cả việc ăn sáng đối với gia đình Cường là điều ít khi xảy ra.
“Nó chỉ ăn ngày có 2 bữa, đôi khi cũng có bữa sáng nhưng chỉ có cơm với nước mắm thôi. Thương con, thương chồng tôi chỉ biết khóc”, chị Trung tâm sự.
Ngày nhận được tin báo đứa con trai đỗ thủ khoa cũng là những đêm chị Trung nước mắt lưng tròng. Đó là những đêm chị không sao ngủ được, bao suy nghĩ, bao nỗi lo cứ ùa về trong đầu chị.
Để có tiền cho Cường ăn học những năm cấp 3 đối với chị đã là quá sức rồi, giờ học đại học xa nhà thì chị làm sao kham nổi. Để em phải nghỉ học thì chị không đành lòng.
“Giờ trong nhà không còn một đồng tiền nào nữa. Mai mốt đây nó vào nhập trường tôi không biết xoay xở sao đây. Chắc chỉ còn cách bán nốt con bò là tài sản có giá cuối cùng của gia đình”, chị Trung nghẹn đắng.
Căn nhà xập xệ, rách nát của gia đình cậu thủ khoa đang sinh sống
Nhìn căn nhà cấp bốn xập xệ, những bức tường cũ kỷ, rạn nứt và bong tróc trống huơ, trống hoác không có thứ tài sản nào đáng giá. Có lẽ thứ tài sản duy nhất của gia đình lúc này là một con bò.
Thầy Phan Đăng Nhân, Hiệu phó Trường THPT Trần Phú chia sẻ: “Cường là một học sinh hết sức đặc biệt. Gia đình em cực nghèo khó. Bố đau, mẹ thì sức khỏe yếu nhưng em rất chăm ngoan và học rất giỏi”. Giờ em đỗ thủ khoa, chúng tôi cũng thấy rất lo lắng. Với hoàn cảnh như vậy liệu gia đình có đủ sức cho em theo học đại học không (?)”.
Thế là Cường sắp trở thành chàng sinh viên đã trở thành hiện thực. Song chặng đường phía trước của em đang còn rất xa và nhiều chông gai. Liệu người mẹ ấy, cậu học trò ấy có thể vượt qua. Hơn bao giờ hết, cậu học trò Trần Văn Cường đang cần sự giúp đỡ, sẻ chia của các nhà hảo tâm, các bạn đọc.