Trong nhiều trường hợp, vì tuổi còn nhỏ, khả năng diễn đạt hạn chế, trẻ sẽ chọn cách khác để thể hiện những suy nghĩ thực sự bên trong mình. Một trong số những phương pháp được trẻ sử dụng thường xuyên nhất chính là vẽ và tô màu. Vì hội họa là môn nghệ thuật về thị giác nên thông qua màu sắc và hình khối, trẻ có thể thể hiện được những cảm xúc khác nhau của mình, bất chấp việc không phải lúc nào người lớn cũng hiểu hết.
Thiến Thiến – con gái 7 tuổi của cô Lý có tính cách khá hướng nội, không thích tiếp xúc với người lạ. Tuy nhiên, Thiến Thiến đặc biệt thích vẽ, từ phong cảnh cho đến bất kỳ thứ gì cô bé nhìn thấy. Thấy vậy, cô Lý đã đăng ký cho con gái mình một lớp học vẽ. Nhờ tham gia lớp học, kỹ năng vẽ tranh của Thiến Thiến đã được cải thiện rất nhiều. Thậm chí những bức vẽ của cô bé còn được giáo viên mang đi dự thi và giành nhiều giải thưởng.
Cách đây một thời, cô Lý phát hiện con gái mình thường vẽ rắn, đủ các loại rắc khác nhau. Nhưng tổng thể bức tranh khá u ám, thường dùng tông màu tối, xung quanh con rắn còn có những con vật khác vây quanh.
Nghĩ rằng đó là kỹ thuật vẽ mới mà Thiến Thiến học được ở lớp nên cô Lý không quá để tâm. Một bức tranh vẽ rắn trong số đó còn đoạt giải khiến cô Lý càng thêm vui mừng.
Tình cờ một ngày nọ, một người bạn của cô Lý là cô giáo khoa tâm lý đến thăm nhà cô và nhìn thấy bức tranh đoạt giải của Thiến Thiến. Cô Lý tự hào khoe tài hội họa của con gái nhưng người bạn nghe xong lại tái hết mặt. Người này vội vàng nói với cô Lý: “Có khả năng ở trường Thiến Thiến đã gặp phải một vài tổn thương. Cậu nên cho con bé đi gặp bác sĩ tâm lý và gọi cảnh sát đi”.
Cô Lý vô cùng ngạc nhiên trước những gì người bạn nói. Trong lúc bối rối, cô thực sự đã đưa Thiến Thiến đến bệnh viện để gặp bác sĩ tâm lý. Dưới sự dẫn dắt của bác sĩ, Thiến Thiến đã tiết lộ sự thật rằng cô bé từng bị bắt nạt ở trường trong một thời gian dài. Vì sợ hãi, Thiến Thiến đã không nói với cha mẹ mình, và chỉ có thể bày tỏ sự bất an và căng thẳng của mình qua các bức tranh.
Trên thực tế, trẻ em tuy còn nhỏ nhưng có thể bày tỏ tâm tư của mình thông qua hội họa, dùng hội họa để nói lên suy nghĩ của mình với cha mẹ.
Cảm xúc của người lớn có thể được thể hiện qua ngôn ngữ cơ thể, còn ở trẻ nhỏ, kỹ năng này chưa được hoàn thiện, do vậy chúng chỉ có thể dùng các hình khối và màu sắc để diễn đạt. Nếu đứa trẻ có tâm trạng không tốt, những bức tranh của chúng cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi tâm trạng đó và trở nên rất lộn xộn. Nếu tâm hồn trẻ thấy vui vẻ, chúng sẽ thường sử dụng màu sắc tươi sáng để thể hiện niềm vui của chúng khi vẽ tranh.
2. Màu sắc của tranh thể hiện tính cách của trẻ
Chúng ta đều biết rằng màu sắc có thể phản ánh tính cách của con người. Thông qua màu sắc mà một người thích, chúng ta có thể suy luận phần nào về tính cách của người đó. Trên thực tế, điều này cũng có thể áp dụng với trẻ em.
Nếu một đứa trẻ thích sử dụng màu đỏ khi vẽ, điều này chứng tỏ đứa trẻ đó là một người vui vẻ, nhiệt tình. Nếu trẻ thường sử dụng màu đen và xám khi vẽ thì chắc hẳn trong lòng trẻ đang có những lo lắng, thậm chí thất vọng nhất định. Tất nhiên, những màu sắc khác nhau cũng đại diện cho những tính cách khác nhau của trẻ.
Suy nghĩ của trẻ em rất trong sáng, và chúng sẽ vẽ bất cứ điều gì chúng nghĩ trong lòng. Nếu trẻ có người mình thích, thì trẻ sẽ thể hiện cảm xúc này thông qua tranh vẽ, và hầu hết đồ vật trong tranh đều là hình dáng của người trẻ thích.
Nếu trẻ muốn thứ gì mà không có được, chúng cũng sẽ vẽ ra những thứ không có được đó. Trong những bức tranh này, điều ẩn chứa là những suy nghĩ mà trẻ em không thể và không dám bày tỏ.
Những bức tranh của trẻ có thể nói với cha mẹ rất nhiều điều, bao gồm cả nội tâm, tâm trạng cũng như trạng thái hiện tại của trẻ. Chúng đang cố gắng giao tiếp với thế giới theo cách riêng của chúng, vậy nên cha mẹ hãy thật lưu tâm để có thể thấu hiểu con cái hơn, tránh trường hợp đáng tiếc xảy ra nhé.