×

Cả làng góp tiền cho nam sinh nghèo vào đại học, 40 năm sau thành danh quay về báo ơn tặng mỗi người một căn nhà

Khi biết tin chàng trai Trần Sinh được nhận vào Đại học Bắc Kinh, cả ngôi làng ở tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc) đã cùng nhau gom những tờ tiền lẻ cho nam sinh làm chi phí đi lại. Gần 40 năm sau, Trần Sinh trở về và báo đáp ân tình cả làng.

Tháng 3/2018, dân làng Quản Hồ, huyện Toại Khê, Trạm Giang, tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc) nhận được tin rằng một người sẽ tặng miễn phí cho mỗi hộ gia đình một căn biệt thự lớn.

Người đàn ông tên Trần Sinh đã bỏ ra 200 triệu NDT (khoảng 683,6 tỷ đồng) để xây dựng cẩn thận 138 căn biệt thự sang trọng được bố trí gọn gàng, cân đối như một thị trấn cổ tích. Câu chuyện phía sau dần được hé lộ.

hinh 1 19.png
Xuất thân từ gia cảnh nghèo khó, được dân làng góp tiền cho đi học, Trần Sinh đã quay về báo đáp quê hương.
Đỗ đại học, nức lòng cả ngôi làng nghèo 

Làng Quản Hổ nằm ở phía Tây Nam tỉnh Quảng Đông có “truyền thống” nghèo khó sâu sắc. Dù nhiều nỗ lực cải cách và mở cửa nhưng sự phát triển ở đây bị tụt lại và đời sống người dân vẫn rất khó khăn. Đây trở thành “ngôi làng nghèo nhất tỉnh”.

Mùa hè năm 1980, một lá thư đã thắp sáng ngôi nhà lợp ngói bùn của gia đình họ Trần. Trần Sinh, chàng trai giản dị và siêng năng sinh năm 1962, kìm nén sự phấn khích trong lòng và nhẹ nhàng mở phong bì với đôi tay run rẩy. Khi 4 chữ “Đại học Bắc Kinh” hiện ra, cả gia đình ngồi bên bàn ăn giản dị đều ngây ngất, nước mắt và tiếng cười đan xen.

Tin tức lan truyền đến mọi ngóc ngách. Việc lần đầu tiên một người dân trong làng đỗ đại học, mà lại là đại học số 1 Trung Quốc làm nức lòng cả ngôi làng nhỏ.

Khi dân làng đến nhà Trần Sinh để chúc mừng, mẹ cậu lại buồn rầu nói: “Không có tiền đi lại, thi đậu có ích lợi gì?”.

Thực tế, trong nhà chẳng có gì khác ngoài bốn bức tường lốm đốm vết mốc. Trần Sinh mất cha khi mới 6 tuổi, gánh nặng dồn hết lên vai mẹ và các em trai cũng bỏ học sớm. Nghịch cảnh đã tôi luyện và thôi thúc chàng trai càng học tập chăm chỉ hơn để đổi đời.

hinh 2 11.pngNhận thấy công việc nhà nước thu nhập quá ít ỏi để thực hiện lời hứa năm xưa với dân làng, Trần Sinh đã chuyển sang kinh doanh.
Dân làng đã tập hợp lại để thảo luận kế hoạch giúp đỡ. Một người dân đã quyên góp 20 NDT- tương đương tiền lương của một người lao động bình thường trong hai tháng làm việc chăm chỉ vào thời điểm đó.

Số tiền được người dân làng Quản Hổ tằn tiện tiết kiệm nhưng sẵn lòng quyên góp. Họ biết rằng không dễ để một đứa trẻ trong làng vào đại học nên không hề do dự. Những tờ tiền lẻ đã gói gọn cả một mối tình nặng trĩu.

Trước khi rời làng nhập học, Trần Sinh nói với những người dân làng đến tiễn mình: “Cháu nhất định sẽ không phụ sự mong đợi của mọi người, cháu nhất định sẽ báo đáp mọi người”. Trần Sinh đã lập lời thề trong lòng: Ngay khi thành đạt, ông sẽ báo đáp lòng tốt của cả dân làng.

“Tôi đọc sách mỗi ngày. Tôi bận rộn cho đến khi màn đêm buông xuống, đèn mờ đi, tôi không muốn nằm xuống giường nghỉ ngơi. Cuối tuần, các bạn cùng lớp đều ra ngoài tận hưởng thời gian thư giãn nhưng tôi luôn vào thư viện với cuốn sổ trên tay”, Trần Sinh chia sẻ lại khoảng thời gian tại Đại học Bắc Kinh.

Bỏ ‘bát cơm sắt’ chuyển sang kinh doanh

Năm 1984, sau khi tốt nghiệp đại học, Trần Sinh xuất sắc giành được “bát cơm sắt” (chỉ sự đảm bảo và ổn định trong công việc khối nhà nước), trở thành viên chức với mức lương 68 NDT/tháng.

Vào một dịp Tết, Trần Sinh trở về quê hương và bị sốc khi biết em trai có thể kiếm được 30 NDT/ ngày nhờ nuôi gà. Ông hiểu rằng chỉ dựa vào đồng lương ít ỏi này sẽ không thể thực hiện được lời hứa năm xưa.

Trần Sinh, 28 tuổi, đổ hết tiền tiết kiệm vào trồng trọt và buôn bán. Ông đã kiếm được một triệu đô la trong vòng chưa đầy một năm. Năm 1993, ông thành lập công ty bất động sản tại quê nhà. Là sinh viên xuất sắc của Đại học Bắc Kinh, Trần Sinh có cái nhìn sâu sắc, thấy triển vọng thịnh vượng của bất động sản trong tương lai.hinh 3 6.png

“Tôi mong mọi người chăm lo cho thế hệ con cháu để chúng có điều kiện học hành và thành công. Tôi hi vọng sẽ có hàng trăm Trần Sinh để làng của chúng ta ngày càng phát triển”. ông phát biểu tại lễ đại tân gia. 
Nhiều năm sau, Trần Sinh trở thành nhà phát triển hàng đầu tại Trạm Giang, với khối tài sản công ty lên tới hàng trăm triệu nhân dân tệ. Sau vài năm, ông rời bỏ ngành bất động sản và đặt mục tiêu vào thị trường đồ uống, thành lập một công ty rượu, bán rượu và các loại đồ uống khác tốt cho sức khỏe.

Chưa dừng lại ở đó, năm 2007, Trần Sinh giới thiệu “Lợn bản địa số 1” – thương hiệu thịt lợn chất lượng cao nổi tiếng khắp Trung Quốc. Hiện nay, sản phẩm này đã có mặt tại 30 tỉnh và thành phố lớn ở đất nước tỷ dân, đạt doanh thu hàng tỷ nhân dân tệ mỗi năm.

Đạt được thành công lớn trong sự nghiệp, Trần Sinh không quên lời hứa với dân làng và quyết định báo đáp lòng tốt của họ. Với sự thành công của thương hiệu thịt lợn của riêng mình, ông đã xây dựng một trang trại nuôi lợn bản địa lớn tại làng và giao cho dân làng chăm sóc.

Trần Sinh cũng tự bỏ tiền túi ra 200 triệu NDT (khoảng 683,6 tỷ đồng) để xây biệt thự cho mỗi hộ gia đình, tổng cộng là 138 căn. Mỗi căn đều có quy mô và kiểu dáng tương tự nhau với diện tích khoảng 300m2/căn.

“Việc xây biệt thự và tạo kế sinh nhai cho mọi người khiến tôi rất hạnh phúc. Tôi mong mọi người chăm lo cho thế hệ con cháu để chúng có điều kiện học hành và thành công. Tôi hi vọng sẽ có hàng trăm Trần Sinh để làng của chúng ta ngày càng phát triển”, ông phát biểu trong buổi lễ tân gia của cả làng.

Related Posts

Cắm chiếc tăm bông vào lọ dầu gió: Chúng có 3 công dụng rất tuyệt vời cho cả gia đình

Dầu gió gần như có mặt ở mọi gia đình, thường được dùng để bôi vào các vết đau nhức, côn trùng đốt hay khi bị sổ…

Bạn có biết luộc tôm nên dùng nước sôi hay nước lạnh? Chỉ cần căn đúng thì tôm sẽ cực ngon

Tôm là một thực phẩm vừa ngon vừa bổ dưỡng, giúp tăng cường khả năng miễn dịch lại dễ tiêu hóa, thích hợp cho cả người già…

Cách phân biệt tôm tự nhiên và tôm bơm tạp chất cực đơn giản

Tôm là một món ăn bổ dưỡng và được nhiều người yêu thích. Tuy nhiên, bởi giá thành của nó khá đắt đỏ nên nhiều người bán…

Biết chồng có bồ, mọi sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn nên tôi quyết định đường ai nấy đi cho nhẹ thân. Anh dành quyền chăm con, nghe vừa mừng vừa đau vì con được bố chu cấp đủ đầy nhưng lại phải ở với mẹ kế. Hôm đó tôi đến thăm con, lúc về cô bồ có đưa cho 1 túi hoa quả, mở ra nhìn thấy thứ này bên trong tôi ngã quỵ luôn xuống sàn

Biết chồng phản bội, tôi đã cố gắng nhẫn nhịn vì con, nhưng cuối cùng mọi sự chịu đựng cũng đến giới hạn. Tôi quyết định ly…

Từ ngày tôi phát hiện bị UT ph-ổ-i giai đoạn cuối, chồng đã lập tức có bồ, dù gh-e-n đi-ên lên nhưng vì sức cùng lực kiệt nên tôi cũng đành chịu, cô ta chỉ nhăm nhe tôi qua đời là kết hôn rồi về thống trị cái nhà này. Nghĩ đến viễn cảnh con mình phải sống với mẹ kế tôi lại trực trào nước mắt nhưng chỉ sau 1 câu nói của con, tôi lập tức viết di chúc cho bồ của chồng thừa kế tài sản

 Khi biết mình mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, tôi đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời….

Thương bố mẹ dành dụm cả đời vẫn không đủ tiền xây được căn nhà tử tế tôi đã quyết định xuống tiền tặng cho ông bà một biệt thự khang trang ngoài ngoại ô để sống những năm tháng tuổi già. Biết tôi bỏ vốn xây từ A-Z, trong khi anh cả chẳng xì ra đồng nào vậy mà khi bà qua đời anh cứ nhăm nhe để xí lấy phần nhà đất. Chúng tôi đấu tố nhau từ hồi đến giờ, cho đến hôm cúng 49 ngày, nhìn thấy thứ này bên dưới nải chuối ở bàn thờ, tôi quyết cho anh thừa kế toàn bộ tài sản

Sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, tôi lớn lên chứng kiến bố mẹ chật vật cả đời mà vẫn không xây nổi một…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *