Chồng tôi nghĩ vợ không có khả năng mang bầu, anh sống buông thả, vô trách nhiệm với gia đình. Lương lậu có bao nhiêu anh đưa hết mẹ giữ, mọi chi tiêu sinh hoạt gia đình, một mình tôi lo.

Kết hôn 2 năm chưa có bầu, tôi sốt ruột giục Tuấn đi khám nhưng anh một mực không chịu, còn bảo:

“Anh cao to khỏe mạnh như thế này, chẳng có vấn đề gì. Nguyên nhân chắc chắn ở em”.

Không thuyết phục được chồng, tôi tự đi khám 1 mình. Kết quả sức khỏe sinh sản hoàn toàn bình thường. Song mang giấy khám về, anh vẫn quả quyết cho rằng bản thân sức khỏe sinh sản ổn, không cần khám xét.

Vợ không đẻ được chồng đòi ly hôn, 2 năm sau gặp lại trong viện, anh tái mặt khi nghe y tá nói - 1

Chồng tôi nhất quyết không chịu đi khám sức khỏe sinh sản. (Ảnh minh họa)

Bởi chồng không chịu hợp tác, tôi đành tự mình cố gắng thuốc thang tẩm bổ để tăng khả năng thụ thai cho mình. Rồi 4 năm trôi qua, thấy tôi không có “động tĩnh”, cả nhà chồng đều quay “mũi nhọn” chỉ trích, đổ lỗi tại con dâu. Mặc cho tôi giải thích, mang cả giấy khám sức khỏe ra để chứng minh và thuyết phục chồng đi khám mới biết nguyên nhân ở đâu. Vậy mà mẹ chồng tôi cay nghiệt mắng:

“Con trai tôi đẻ, tôi nuôi, sức khỏe nó thế nào tôi phải biết rõ hơn ai hết. Chỉ do nhà tôi vô phúc cưới phải nàng dâu không biết đẻ mới thế này”.

Cộng thêm chồng tôi nghĩ vợ không có khả năng mang bầu, anh sống buông thả, vô trách nhiệm với gia đình. Lương lậu có bao nhiêu anh đưa hết mẹ giữ, mọi chi tiêu sinh hoạt gia đình, một mình tôi lo. Cuối tháng hết tiền, vợ giục đưa, anh cười nhạt đáp:

“Tôi với cô chưa con cái thì cứ sống theo kiểu thân ai người ấy lo. Cô đã được ở không trong nhà tôi rồi, còn đòi hỏi gì thêm nữa?”.

Tủi thân, hụt hẫng nhưng tôi vẫn cố nhẫn nhịn, nghĩ rằng chỉ cần mang bầu, sinh được cho anh đứa con thì tất cả mọi thứ sẽ ổn. Nhưng bước sang năm thứ 4 sau cưới, tôi phát hiện anh có bồ, mọi hy vọng trong tôi tắt lụi. Cay đắng hơn, anh còn thẳng thừng tuyên bố:

“Vợ không biết đẻ như cô không có quyền đòi hỏi tôi chung thủy. Tôi thích ra ngoài với ai cũng được, miễn người ta sinh con được cho tôi. Còn cô không chấp nhận được thì ly hôn”.

Nhận thấy cuộc hôn nhân này không còn gì luyến tiếc, tôi quyết định nộp đơn ra tòa, giải phóng cho bản thân.

Ngay sau khi li dị, Tuấn kết hôn với người tình. Nhà anh tổ chức tiệc cưới linh đình, làm cả trăm mâm cỗ, ăn uống rình rang mấy ngày trời. Còn tôi, sau đổ vỡ suy sụp mất 1 thời gian. Hơn 1 năm sau thì tôi tái hôn. May mắn chồng mới của tôi tâm lý, thương yêu vợ nên cuộc sống hôn nhân khá yên ấm. Mừng hơn cả là sau cưới vài tháng tôi dính bầu luôn khiến hạnh phúc càng thêm trọn vẹn.

Vài ngày trước tôi cùng chồng vào viện khám thai, lúc ngồi ngoài đợi kết quả vô tình lại gặp Tuấn cũng đưa vợ đi khám. Thấy tôi ngồi đấy, anh cười mỉa hỏi:

“Lại đi khám vô sinh hả? Tôi bảo rồi, cau điếc như cô có chữa hết núi tiền cũng không đẻ được đâu. Khám xét làm gì cho tốn kém”.

Vợ không đẻ được chồng đòi ly hôn, 2 năm sau gặp lại trong viện, anh tái mặt khi nghe y tá nói - 2

Tôi cùng chồng vào viện khám thai, lúc ngồi ngoài đợi kết quả vô tình lại gặp Tuấn cũng đưa vợ đi khám. (Ảnh minh họa)

Vì tôi cũng mới có thai được 2 tháng, bụng chưa lộ nên anh ta không nhận ra. Có điều thái độ của chồng cũ khiến tôi chán chẳng buồn nói lại. Đúng lúc đó y tá mở cửa đi ra trả kết quả, đọc tới tên tôi, bác sĩ dặn:

“Thai phụ mang thai đôi, cần chú ý bổ sung dinh dưỡng, đi lại cũng phải cẩn thận nhé!”.

Tuấn nghe bác sĩ nói, mặt tái nhợt, miệng ú ớ không nói được thêm câu nào. Chồng tôi ngồi bên đỡ vợ đi về miệng liên tục động viên:

“Mang thai đôi, vất vả nhân đôi. Vợ chịu khó nhé, anh sẽ ở bên chăm vợ thật chu đáo”.

Vợ chồng tôi cứ vậy bước đi để lại Tuấn phía sau, mặt nghệt thất thần. Nghe đâu anh ta tái hôn từ đó tới giờ vợ cũng vẫn chưa mang bầu nên hôm đó đưa nhau đi khám. Tôi cũng chẳng muốn biết quả của họ thế nào, chỉ cần biết bản thân sắp được làm mẹ, hôn nhân hiện tại hạnh phúc vẹn tròn, thế là đủ.