Dù tôn kính hay không đồng tình với sư Minh Tuệ, công chúng nên để cho ông được yên thân tu tập, đừng kéo thành từng đoàn đi theo gây phiền cho ông và cộng đồng.
Trước khi trở thành một hiện tượng trên mạng xã hội những ngày gần đây, nhà sư Minh Tuệ đã lặng lẽ tu theo hạnh đầu đà gần 6 năm. Từng có thời gian ngắn tu hành ở chùa, nhưng vì cảm thấy không phù hợp nên ông chọn chuyển sang pháp môn này.
Độc hành với đôi chân trần, với tấm y chắp nối từ vải vụn nhặt được, cái lõi nồi cơm điện thay cho bình bát khất thực, không nhận cúng dường bất cứ thứ gì ngoài phần thức ăn cho bữa duy nhất trong ngày, ông sống đời không nhà cửa, tập trung thân tâm cho việc tìm kiếm sự chứng đạo theo đường lối của Đức Phật.
Không thuyết pháp, không thu đồ đệ, không nhận mình là thầy, tu sỹ này nhiều lần khẳng định, ông chỉ là một công dân Việt Nam đang “tập học” theo lời Phật dạy. Lời này không hẳn là khiêm nhường mà là sự thành thật.
Bản thân sư Minh Tuệ biết rõ con đường mình phải đi còn rất dài, dù hành trình những năm qua đã giúp xả bỏ nhiều sân si để “không còn ích kỷ, thù hận”, “coi mọi người đều là anh em, cha mẹ” và “giờ nếu anh có chửi con, con vẫn coi anh là bạn, người ta có đánh con, con vẫn chúc mọi điều tốt đẹp đến với họ”, như ông tự nhận.
Với những người đang một lòng cầu giải thoát như sư Minh Tuệ, sự tôn vinh, sùng bái hay lời dèm pha, báng bổ dành cho mình đều là chuyện của người đời, không phải vấn đề mà ông đang bận tâm giải quyết. Có điều, sự hâm mộ hay kính ngưỡng của công chúng nên được thể hiện một cách đúng đắn, trí tuệ mới không biến những điều tốt đẹp thành rắc rối, phiền não, thị phi.
Nên dành cho nhà sư theo hạnh đầu đà này sự tôn kính đối với bậc chân tu, và sự tôn kính đó không mang ý nghĩa phủ nhận những bậc chân tu đi theo con đường khác. Phật giáo có hàng nghìn pháp môn tu tập, người muốn thành chính quả có thể chọn cách tu hành phù hợp nhất, nỗ lực tinh tiến dựa vào chính mình để tìm cách đạt đến niết bàn.
Sư Minh Tuệ đang làm đúng như vậy, như rất nhiều nhà sư khác hoặc lặng lẽ ẩn tu, hoặc nhập thế giúp đời mà công chúng không hoặc ít biết đến. Có lẽ sư Minh Tuệ cũng sẽ được yên tĩnh tu tập nếu ông không sống trong thời đại của mạng xã hội, thời của các streamer, Youtuber, Tiktoker…
Sau khi trở thành đối tượng của những nhà sản xuất nội dung trên mạng xã hội, hành trình của tu sỹ này luôn kéo theo hàng nghìn người muốn bày tỏ tôn sùng có, muốn đi theo học đạo có, vì tò mò, nghi ngờ hay tìm cách “bóc phốt” cũng có. Và không thể không kể đến một lực lượng “hùng hậu” những người đi theo ông chỉ mới mục đích duy nhất là lợi dụng vị tu sỹ để làm nội dung câu like, câu view trên mạng xã hội.
Tuy nói những lời ca tụng, thực chất họ chỉ coi ông là đối tượng để khai thác, lợi dụng như vẫn làm thế với mọi nhân vật “hot” trên mạng. Những “nhà sản xuất nội dung” kiểu này bao vây sư Minh Tuệ một cách thô lỗ và hung hãn. Xem những video livestream được đăng tải, nhiều người thấy cám cảnh, thương cho tu sỹ bị quây bởi những chiếc điện thoại có tay cầm nối dài lăm lăm giơ lên xung quanh ông, muốn đi cũng không đi nổi một bước.
Hãy để cho sư Minh Tuệ được yên thân tu tập.
Cho dù phần lớn trong hàng nghìn người vây quanh sư Minh Tuệ là người yêu mến, tôn kính ông, phải nhìn nhận một sự thật rằng đám đông tự phát luôn rất dễ kéo theo những ồn ào, hỗn loạn, ẩn chứa nguy cơ xung đột… Ngay cả đám đông trên mạng xã hội những ngày qua cũng không ngớt chia phe tranh cãi, không ít người buông lời quá khích.
Điều đó không có lợi cho an ninh trật tự thế tục, cũng chẳng có lợi cho việc hướng đến phát triển tâm linh.
Riêng đối với sư Minh Tuệ, việc cả nghìn người đi theo, vây quanh, tìm cách tiếp cận, quay chụp, livestream, hát hò, tụng niệm… chính là sự quấy quả, làm nhiễu loạn quá trình tu tập của ông. Chẳng những mất đi sự riêng tư, bị chiếm lấy không gian và thời gian dành cho việc thanh tu, đoàn người đông đúc còn có thể mang đến cho ông nhiều rắc rối cùng phiền toái.
Đám đông tràn kín con đường tu sỹ này đi qua còn có thể gây mất an toàn giao thông, an toàn sức khỏe, và những xích mích dễ nảy sinh trong chốn đông người cũng tiềm ẩn nguy cơ về an ninh trật tự.
Là người độc hành tu tập, sư Minh Tuệ không mời gọi mọi người đi theo mình, nhưng ông cũng không có quyền xua đuổi hay ngăn cản để trở về với đời sống tu hành trầm lặng của một khất sĩ đầu đà. Yêu quá hóa phiền là thế.
Thay vì rồng rắn đi theo sư Minh Tuệ, hãy để cho ông được yên thân tu tập. Hãy nhớ rằng sùng bái hay dè bỉu cũng chỉ là biểu hiện của những tạp niệm của con người. Các bậc chân tu cũng cần nỗ lực rất nhiều để đến đích cuối của tu hành.
Cũng đừng cưỡng cầu rằng phải đi theo những tu sỹ đáng trọng như sư Minh Tuệ thì mới có lợi cho sự tu hành của bản thân. Đức Phật Thích Ca nhiều lần nhấn mạnh, các bậc đạo sư chỉ ra con đường, nhưng để đi đến đích giải thoát thì mỗi chúng sinh chỉ có thể dựa vào bản thân, phải tự mình làm ngọn đèn soi cho chính mình. Sư Minh Tuệ cũng là một cá nhân đang từng ngày nỗ lực như vậy.
Còn những “nhà sản xuất nội dung” câu view bất chấp, hãy thôi đeo bám, làm phiền, thôi coi ông như một con mồi, một món ăn dọn ra cho những bữa tiệc view trên mạng xã hội. Theo giáo lý nhà Phật, việc gây cản trở quá trình tu tập của người xuất gia vì những dục vọng, lợi ích cá nhân của mình sẽ tạo nghiệp rất nặng. Còn nhìn từ góc độ thế tục, đó là hành động phản cảm, xấu xí, đáng lên án.