Trong nhà không có tiền nhưng bố của Ngọc Anh vẫn vay mượn khắp nơi lấy tiền cho con gái theo học Học viện Chính trị Công an nhân dân.

Đàm Thị Ngọc Anh là chị cả trong gia đình có 4 chị em. Bố em là người Nùng di cư từ Cao Bằng vào buôn Dur, xã Dukmal, huyện Krông Ana, Đắk Lắk làm ăn. Hai vợ chồng cố gắng lao động nhưng nhà đông con nên kinh tế không mấy khá giả, vẫn hụt bữa trước, thiếu bữa sau.

Mẹ Ngọc Anh qua đời vì bệnh ung thư dạ dày sau khi gia sản khánh kiệt vì chạy chữa. Ngọc Anh nghẹn ngào kể: “Năm mẹ mất, em đang học lớp 7, em út mới 6 tuổi”. Mẹ ốm 3 năm liền, bố chỉ loanh quanh trong nhà chăm mẹ chẳng làm được gì nên tiền của cứ đội nón ra đi.

Mẹ mất, trong nhà chẳng còn vật gì giá trị, cộng thêm một đống nợ, nhưng bố không bao giờ bảo em phải nghỉ học, lúc nào cũng động viên các con cố gắng. Bố bảo, bố còn sức còn lo được cho 4 chị em ăn học”, Ngọc Anh bộc bạch.

Thương bố, Ngọc Anh càng cố gắng học hành. Nhiều năm liền em đều là học sinh giỏi. Em còn giành được Huy chương Đồng môn Lịch sử tại kì thi Olympic các tỉnh phía Nam và giải nhì học sinh giỏi cấp tỉnh năm học lớp 11. Đàm Thị Ngọc Anh đã đỗ thủ khoa khối C vào Học viện Chính trị Công an nhân dân.

Khi biết Ngọc Anh đạt điểm thi tốt nghiệp cao nhất trường, nhiều bà con, bạn bè ở buôn Dur, xã Dukmal, huyện Krông Ana rất phấn khởi, tối nào cũng sang thăm. Ông Đàm Văn Đồ, bố Ngọc Anh là người vui mừng nhất vào cái ngày nhận được thông báo con mình thi tốt nghiệp THPT được 27 điểm.

Ông cho biết cho biết: “Vợ chồng tôi vào đây lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, cuộc sống khốn khó trăm bề. Chúng tôi luôn mong con chăm chỉ học hành, biết tin con thi đạt điểm cao, tôi vui lắm, chỉ tiếc rằng mẹ nó không còn để thấy thành quả của con”. Và cô con gái thổ lộ ước mơ muốn trở thành công an. Ngọc Anh chưa từng được đi học thêm, chỉ tự học là chính. Em đặt mục tiêu cho từng môn học, điểm số phải đạt được trong mỗi kỳ kiểm tra, đặc biệt dành nhiều thời gian hơn để ôn tập, giải các câu hỏi nâng cao.

Mơ ước trở thành nữ cảnh sát, Ngọc Anh nộp hồ sơ vào Học viện Chính trị Công an Nhân dân “Ngoài là ngành yêu thích, em chọn trường công an vì không phải lo chuyện học phí và ăn học trong 4 năm liền, để bố đỡ vất vả”.

Vì bị cận thị nặng nên trước ngày nộp hồ sơ vào trường Công an, bố em phải đi vay hơn 21 triệu để cho em đưa em đi mổ mắt. Mổ mắt xong, ông Đồ còn phải vay thêm hơn 6 triệu để cho con tiền ra Hà Nội nhập học. “Cháu nó thành công, nó vui một, tôi vui mười. Vậy là tôi đã không phụ lòng mẹ cháu, nuôi con ăn học nên người. Chỉ tiếc là mẹ cháu không còn để thấy thành quả của con”, ông Đồ tâm sự.