Đỗ Đại học bao người mơ ước nhưng vì hoàn cảnh gia đình Huyền đành vứt bỏ giấy trúng tuyển để ở nhà lo cho đàn em.

Nhắc đến hoàn cảnh gia đình Nguyễn Thu Huyền, người dân ở thôn Linh Khê, xã Thanh Quang, huyện Nam Sách (Hải Dương) đều thấy xót xa. Cuộc sống khó khăn, bố mẹ Huyền làm nông vốn chỉ đủ ăn, thu nhập trông chờ vào việc đồng áng.

Tai hoạ ập tới vào năm 2019, em trai của Huyền là Nguyễn Hải Đức (SN 2007) phát hiện một khối u màng mỡ. Sau 3 năm chạy chữa, bệnh tình của Đức vẫn không thuyên giảm, em bị liệt hoàn toàn một bên tay. Em trai mắc bệnh nan y chưa được bao lâu thì năm 2020, mẹ của Huyền là cô Lê Thị Hương (40 tuổi) bị suy nhược cơ thể sau sinh. Gia đình đưa đi khám lại phát hiện tin dữ, cô Hương bị u.ng th.ư dạ dày.

Em thứ ba của Huyền là Nguyễn Hải Đăng sớm phải rời vòng tay của mẹ. Những ngày em khát sữa, Huyền đi khắp nơi xin sữa cho em. Cùng lúc, quá nhiều gánh nặng đè lên vai hai người khoẻ mạnh còn lại trong nhà là cha và Huyền khiến em kiệt sức.

Quá nhiều khó khăn nhưng Huyền vẫn quyết tâm học hành chăm chỉ. Kỳ tuyển sinh vào Đại học 2022 vừa qua, Huyền thi đỗ bằng cả hình thức xét tuyển học bạ lẫn thi tốt nghiệp THPT quốc gia. Tiếc rằng em không được hưởng niềm vui trở thành tân sinh viên như nhiều bạn bè khác. Nhìn thẳng vào hoàn cảnh thực tế của gia đình, tiền chẳng có lại nợ đầm đìa, em đành buông bỏ giấc mơ.

Ngày nhận giấy báo nhập học, cô nữ sinh nghèo chỉ biết khóc. Chi phí điều trị cho em trai đã tốn hơn 120 triệu đồng, trong khi tổng số tiền thuốc men, phẫu thuật c.ắt gần như toàn bộ dạ dày, viện phí của mẹ cần đến hơn 200 triệu đồng nữa.Thời gian nằm viện của mẹ dự kiến vấn còn kéo dài, Huyền chỉ biết trông mong vào những lần cha đi hỏi vay tiền họ hàng, làng xóm. Đến nay nhà em vẫn chưa trả được chút nợ nào.

Một mình Huyền vừa chăm em trai liệt, một em nhỏ khác mới 2 tuổi khiến em kiệt quệ, không thể tiếp tục đi học. Khuôn mặt hốc hác, mệt mỏi sau một ngày xoay sở chăm các em, Nguyễn Thu Huyền (18 tuổi) lấy ra giấy thông báo trúng tuyển Đại học của mình, vuốt ve lần cuối trước khi đem vứt bỏ. Những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má em.

“Em cũng không biết những ngày tháng tới đây sẽ thế nào. Nhà em hết sạch tiền rồi. Nếu bệnh của mẹ và em trai đỡ hơn chút, em sẽ xin đi làm công nhân gửi tiền về cho bố mẹ”, Huyền nói. Nghị lực của em vẫn còn đó.