Dù mắc bệnh hiểm nghèo nhưng chị Hằng chỉ dám uống thuốc nam để cầm cự khiến đôi mắt chị mờ đi, không còn thấy rõ như trước. Tất cả số tiền vay mượn được, người mẹ chỉ mong đổi lấy hi vọng sống cho đứa con trai 6 tuổi. Nhưng mà…
Bước đường cùng của mẹ
Ngồi một góc trước cửa nhà, chị Huỳnh Thị Hằng (34 tuổi) lục lại đống giấy tờ viện phí cũ, chốc chốc lại hướng mắt về phía Phan Tấn Tài (6 tuổi), chua xót. Mấy tháng nay, số tiền ít ỏi mà 2 vợ chồng dành dụm, vay mượn đều dùng vào việc chi trả tiền thuốc men cho Tài nhưng bệnh tình của đứa con trai không chuyển biến.
Mấy tháng trời đưa con đi chữa bệnh, chị Hằng bất lực khi sự sống của con trai ngày một ít đi
“Giờ thằng bé phù nề khắp người, bụng phình to, đau nhức lắm. Bác sĩ kêu đưa nó lên thành phố nhập viện đi mà vợ chồng chị không còn khả năng nữa”, chị Hằng bật khóc.
Tài là đứa con thứ 2 của chị Hằng và anh Phan Thanh Trúc (36 tuổi). Căn nhà nhỏ tại ấp Tất Vinh, xã Đại Phước (huyện Càng Long) là nơi sinh sống của 5 người nhà chị Hằng.
Mấy tháng trước, Tài phát hiện bị hội chứng thận hư, dù gia đình đưa em đi chữa trị khắp nơi ở Trà Vinh nhưng không khỏi. Đánh liều, vợ chồng chị Hằng đưa con trai lên TP.HCM để nhập viện. Nhưng rồi không có giấy chuyển tuyến, nằm được một thời gian, hết tiền, chị Hằng bất lực đưa con về quê, cầm cự.
“Mấy bữa trước thằng bé trở nặng, bác sĩ ở đây (Trà Vinh) kêu không có khả năng để trị nữa, gia đình chuyển bé lên thành phố đi. Nhưng giờ chị không biết xoay xở đâu ra tiền để đưa nó đi. Bác sĩ cứ hỏi chừng nào đi được để cho giấy, nhưng chị không dám trả lời. Nhìn thằng bé đau đớn chị xót lắm, mà ở quê đâu có ai dám cho mình mượn nợ nữa”, chị Hằng bật khóc.
Theo chị Hằng, vì sức khỏe của Tài yếu nên để chuyển tuyến lên TP.HCM phải di chuyển bằng xe cấp cứu, có y tá đi cùng. Tuy nhiên số tiền thuê xe đi lên thành phố, tiền thuốc men tạm ứng… vượt ngoài khả năng chi trả của gia đình.
Cả người Tài bị sưng phù, chứa nước… khiến đứa trẻ 6 tuổi liên tục khó thở, mệt mỏi
Ôm đứa con trai vào lòng, anh Phan Thanh Trúc không cầm được nước mắt. Những lần phát bệnh, Tài đau nhức khắp người, nằm một chỗ thở hổn hển, phải can thiệp oxy…, nhìn con, anh Trúc đau đớn.
“Cứ nghĩ thằng bé uống thuốc rồi sẽ hết, nào ngờ cái bụng nó cứ trướng lên, bị dư nước, mặt mũi sưng cả lên chỉ biết nằm khóc một chỗ. Anh cứ nghĩ đến con mà xót, không có tiền đưa nó đi chữa bệnh, biết cách gì để giữ con ở lại bên mình”, anh Trúc nghẹn lời.
Chị sợ một ngày phải mất con…
Từ ngày Tài bị bệnh, cuộc sống của gia đình chị Hằng rơi vào bế tắc khi mọi gánh nặng cơm áo gạo tiền, thuốc men đều đổ dồn lên đôi vai của anh Trúc.
Tiền thuốc men của Tài lo chưa đủ, chị Hằng không dám mơ đến việc chữa trị của bản thân…
Trước đây khi chưa mắc bệnh hiểm nghèo, chị Hằng cùng chồng đi làm thuê để nuôi 3 đứa con ăn học. Giờ thì hai mẹ con chị Hằng đều bệnh, khó khăn bỗng chất chồng.
“Chị cũng bị thận giống Tài nhưng lâu lắm rồi không có đi khám nữa. Chị chỉ dám uống thuốc nam để cầm cự, giờ mắt cũng mờ, không thấy đường nữa. Mọi người khuyên đi khám mổ mắt đi mà ở nhà làm gì còn tiền. Bao nhiêu hi vọng chị dồn hết vào việc cứu con, chị có gì cũng được, chỉ mong thằng bé được sống tiếp, nó mới có 6 tuổi mà thôi…”, chị Hằng bật khóc.
Hai đứa con của chị Hằng liên tục đau ốm khiến gia đình rơi vào cảnh túng quẫn, nợ nần
Với số tiền ít ỏi kiếm được từ việc đi giao thịt bò mướn ở lò cho tiểu thương, mỗi tháng anh Trúc có được 5-6 triệu. Ngoài tiền chợ lo cơm ngày 3 bữa cho cả nhà, tiền thuốc men của Tài đã vượt ngoài khả năng của hai vợ chồng.
“Mỗi lần đi khám, xét nghiệm cho Tài hết 4 triệu, cứ nửa tháng đi 1 lần, đi hoài nên giờ không còn khả năng nữa. Chỗ nào vay mượn được, anh mượn cả rồi, anh chỉ mong sao có thể cứu được con mình, chứ anh sợ một ngày phải mất con”, anh Trúc tâm sự.
Gánh nặng chữa bệnh cho vợ con đổ dồn lên đôi vai của anh Trúc
Ngồi kế bên cha mẹ, Tài đưa ngón tay đếm những ngày còn lại em ở bên gia đình. Cứ cách vài bữa được về nhà, em lại phải vào viện, mũi kim tiêm, ống chích, máy thở oxy… cũng trở nên quen thuộc với đứa trẻ 6 tuổi.
Ban đầu, nhắc đến bệnh viện, em lại bật khóc vì sợ. Giờ đây, em chỉ ao ước được lên thành phố để chữa trị, vì em biết rằng nếu không được cứu chữa, em sẽ không còn được ở bên cha mẹ và chị em nữa.
“Con không sợ bệnh viện nữa, con muốn hết bệnh, con không muốn xa cha mẹ đâu”, Tài ngây ngô nói.
Chị Hằng bất lực khi không vay mượn được tiền để đưa Tài lên TP.HCM trị bệnh
Lặng người một góc trong căn nhà nhỏ, hai vợ chồng chị Hằng nhìn nhau, chua xót. Chẳng biết đến khi nào, gia đình mới có thể tiếp tục hành trình chữa trị, duy trì sự sống cho đứa con trai nhỏ. Cả hai đều sợ một ngày nào đó, mình sẽ buông tay con…
Trước hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của gia đình chị Hằng, anh Trúc khi phải chạy vạy để lo thuốc men cho đứa con nhỏ, chúng tôi hi vọng quý độc giả gần xa có thể quan tâm, hỗ trợ để giúp bé Tài có cơ hội được chữa bệnh, tiếp tục cuộc sống.
News
Tin cực vui: Những người trên 50 t;uổi 100% sẽ được nhận trợ cấp mỗi tháng, không cần đóng BHXH
Theo BHXH Việt Nam, Luật BHXH 2024 có hiệu lực từ 1/7/2025 quy định, mọi công dân Việt Nam từ đủ 15 tuổi trở lên và không…
2 tháng trời chăm con dâu ở c;ữ, tôi t;ủi n;hục vì bị coi như osin trong nhà. Ngày trở về, con dâu lại dúi vào tay tôi túi bánh bảo là để ăn đi đường. Nhưng khi mở ra tôi b;ật k;hóc khi thấy thứ bên trong
Chính vì con dâu hết lòng với mình nên khi con bé sinh con, tôi đã chủ động đề nghị về việc lên chăm con ở cữ….
Diễn viên Ngọc Lan chuẩn bị lên xoa với nam thần màn ảnh một thời, được khen vì quá đẹp đôi
Nhiều năm nay, sau mối lương duyên đổ vỡ với diễn viên Thanh Bình, Ngọc Lan trở thành bà mẹ đơn thân của showbiz Việt. Mới đây, trên…
Công dân Việt Nam từ 75 t;uổi trở lên không được hưởng lương hưu sẽ được nhà nước chu cấp tiền sinh hoạt, có thật không?
Theo quy định của Luật bảo hiểm xã hội số 14/2024/QH15 thì độ tuổi người già được trợ cấp xã hội sẽ giảm xuống so với trước đây….
Từ ngày 1/1/2025: Thay đổi hạng giấy phép lái xe, ai không biết dễ mất tiền oan
1. Các hạng giấy phép lái xe không thời hạn từ ngày 01/01/2025 Theo khoản 1 và 5 Điều 57 Luật Trật tự, an toàn giao thông…
Đi XKLĐ mỗi tháng tôi đều gửi về 30 triệu nhờ bố mẹ giữ hộ. 5 năm sau trở về, tôi n;gỡ n;gàng khi thấy bố mẹ xây căn nhà to oạch ở quê. Hỏi ra thì mới biết số tiền đó đã…
NHÀ NGƯỜI TA CON KHÔNG CÓ BỐ MẸ CHO THÊM, CÒN NHÀ MÌNH THÌ… Đó là lời nghẹn ngào của chị H – khi mới về Việt…
End of content
No more pages to load