Tấm lưng đã còng rạp, nhiều lúc cơ thể mệt mỏi, kiệt sức, chân bước không vững nữa, nhưng người cha 93 tuổi vẫn phải gượng dậy chăm sóc cô con gái 67 tuổi nằm liệt giường nhiều năm nay.
Tình cảnh vô cùng éo le kể trên là của cụ Lê Đình Canh (93 tuổi), trú ở xóm Bục, xã Bộc Nhiêu, huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên. Một trưa tháng 8 trời nắng như đổ lửa, chúng tôi tới thăm cụ Canh, đúng lúc người cha 93 tuổi đang lúi húi chuẩn bị bữa cơm trưa cho 2 bố con.
Nhìn mâm cơm của 2 con người già cả, ốm yếu chỉ có bát canh rau lang lõng bõng, bát muối vừng và một bát mắm dằm ớt, chúng tôi không khỏi xót xa. Vừa ân cần xúc từng thìa cơm nhỏ bón cho con gái, người cha già vừa nựng, dỗ dành con bằng những lời lẽ rất đỗi yêu thương, trìu mến… Với cụ Canh, con gái cụ dù đã gần 70 tuổi, nhưng vẫn chỉ là đứa con gái bé bỏng thuở nào.
“Cái Oanh (bà Lê Thị Oanh, 67 tuổi – con gái cụ Canh) từ ngày bị ngã nằm liệt giường ăn uống rất khó khăn. Hàng bữa bố vẫn phải xúc bón. Tôi cũng muốn mua tí thức ăn cho em nó dễ ăn hơn, nhưng không dám vì có chút tiền còn dành để mua thuốc và trả tiền thuê lưu giữ mảnh xương sọ của em nó ở bệnh viện…”, người cha già bùi ngùi nói.
Cụ Canh kể, 2 cụ sinh được 3 người con gái, thì một người yểu mạng mất sớm. Bà Oanh là con cả của cụ. 43 năm trước, người con gái đang tuổi xuân thì Lê Thị Oanh hăm hở xin làm công nhân cầu đường.
Sau 13 năm lăn lộn, vắt kiệt sức trên những cung đường hiểm trở ở các huyện Na Hang, Chiêm Hóa, của tỉnh Tuyên Quang, chán nản bởi cuộc hôn nhân tan vỡ bà Oanh xin thôi việc, dắt theo đứa con gái nhỏ Tạ Thu Hoài (SN 1981) trở về quê nhà nương nhờ bố mẹ đẻ.
Mong muốn có một người đàn ông làm chỗ dựa trong đời, bà Oanh nảy sinh tình cảm với một người đàn ông cùng cảnh ngộ. Nhưng cuộc sống khó khăn vốn nhiều khúc mắc không thể hóa giải, 2 người nhanh chóng đường ai nấy đi. Kết quả của “mối tình” này là đứa con gái là Lê Thị Lệ Thu (SN 1997).
Làm mẹ đơn thân ở tuổi “xế chiều”, dù sức yếu nhưng bà Oanh vẫn gồng mình lên làm đủ mọi việc để con gái được học hành đầy đủ. Không phụ lòng mẹ, sau nhiều năm đèn sách Lệ Thu thi đỗ vào trường Đại học Kinh tế Quốc Dân.
Ước mơ con bước chân vào giảng đường đại học của người mẹ nghèo đã được toại nguyện, để có tiền đóng học cho con và phụng dưỡng cha già (mẹ bà Oanh đã mất 15 năm trước- PV) bà Oanh phải càng phải gắng sức nhiều hơn. Cũng bởi vậy mà tai họa bất ngờ giáng xuống người phụ nữ tội nghiệp này… Một ngày cuối năm 2018 bà Oanh bị đột quỵ ngã đập đầu vào tảng đá khi đang hái chè thuê.
Để con gái được chữa trị nơi bệnh viện, không còn cách nào khác cụ Canh buộc phải vay mượn khắp nơi. Sau gần 4 năm chạy chữa cho con, người cha 93 tuổi đã gánh trên vai gánh nợ gần 150 triệu đồng.
Dù giữ lại được tính mạng, nhưng bà Oanh bị liệt nửa người bên phải. Phần vỏ hộp sọ bị vỡ vẫn đang lưu giữ ở bệnh viện với chi phí 500 ngàn đồng/ tháng. Bác sĩ hẹn bà Oanh phải quay lại bệnh viện ghép mảnh hộp sọ càng sớm càng tốt. Nhưng không biết xoay đâu ra tiền đâu, cụ Canh đành đau lòng để con gái ở nhà.
Do không được điều trị đến nơi đến chốn mà nửa người còn lại cũng bị liệt, và bà Oanh cũng không thể nói được nữa. Nghĩ đến người cha già, nghĩ đến đứa con gái còn chưa trưởng thành, người phụ nữ bất hạnh giờ chỉ còn biết ứa nước mắt…
Cụ Canh cho biết, Lệ Thu theo học được hơn một kì thì mẹ gặp nạn. Cô gái hiếu thảo nằng nặc đòi thôi học để chăm sóc mẹ. Cụ Canh cùng mọi người xúm vào khuyên nhủ, động viên cô bé mới đồng ý bảo lưu kết quả học tập.
Sau 3 năm chăm sóc mẹ, Lệ Thu trở lại giảng đường đại học. Để có tiền trang trải cuộc sống và đóng học phí Thu làm đủ mọi việc như gia sư, ship hàng, rửa bát thuê ở quán cơm…
Trao đổi với phóng viên Dân trí, ông Lê Đình Ngà, Chủ tịch UBND xã Bộc Nhiêu cho biết: “Hoàn cảnh nhà cụ Canh là hoàn cảnh đặc biệt khó khăn ở địa phương nhiều năm liền là hộ nghèo và chưa biết bao giờ mới thoát nghèo.
Bản thân cụ Canh đã tuổi cao sức yếu, lại phải chăm sóc cô con gái nằm liệt giường rất vất vả. Trước hoàn cảnh bi đát của cụ, chính quyền địa phương cùng bà con chúng tôi đã cố gắng hỗ trợ xây dựng được căn nhà tình thương vì căn nhà sàn của cụ trước kia đã quá dột nát.
Chỗ ở đã coi như tạm ổn, nhưng còn sinh hoạt, thuốc men hàng ngày thì ngoài khoản trợ cấp theo quy định nhà nước chúng tôi cũng chưa biết tìm nguồn nào để hỗ trợ cụ. Nhất là khoản tiền để bà Oanh phẫu thuật ghép sọ, nếu cứ để lâu như vậy e rằng sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe và tính mạng. Bà con và chính quyền địa phương chúng tôi tha thiết mong bạn đọc Dân trí dang tay giúp đỡ bà Oanh… “.