Con trai mất trên chuyến xe về quê, 2 người con gái lâm bệnh nặng, hoàn cảnh gia đình anh Kiên, chị Huệ đang rơi vào thế cực cùng không lối thoát.
Con trai qua đời sau tai nạn thảm khốc
Đã hơn một tháng trôi qua nhưng không khí tang tóc vẫn bao trùm trong ngôi nhà nhỏ của gia đình anh Phan Trọng Kiên (1985) và chị Phan Thị Huệ (1983), ở xóm 5 Mậu Long, xã Liên Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An. Con trai anh chị là cháu Phan Uy Vũ (SN 2009), đã ra đi mãi mãi sau chuyến xe định mệnh từ Hà Nội về quê. Chị Huệ suốt ngày ôm người con gái út ra vào như người mất hồn, còn anh Kiên thì suy sụp hoàn toàn.
Thấy khách đến, chị Huệ thắp nén nhang cho con trai rồi nghẹn ngào: “Con trai tôi ra đi thảm lắm, trong lúc cả mấy bà cháu trên đường từ Hà Nội về quê thì xe khách bị tại nạn tại thành phố Ninh Bình khiến cháu tử vong tại chỗ”.
Nén nỗi đau, chị Huệ kể, năm 2008 hai vợ chồng lấy nhau, vì hoàn cảnh khó khăn nên phải ở chung với ông bà nội. Cuộc sống vất vả nhưng vợ chồng đùm bọc nhau vượt qua. Hàng ngày, chị Huệ thuê của hàng bán đồ ăn sáng, còn anh Kiên ở nhà sửa chữa máy tính.
Nhưng rồi nỗi đau ập xuống với gia đình vào đêm 13/6. Trong lúc 11 bà cháu, anh em đi chơi nhà người thân ở Hà Nội về đến thành phố Ninh Bình, tỉnh Ninh Bình thì chiếc xe khách gặp nạn, khiến Uy Vũ tử vong.
“Tôi nghe kể lại, lúc đó khoảng hơn 23h, mấy bà cháu đang ngủ thì nghe tiếng động mạnh. Khi tỉnh dậy, mấy bà cháu và một số người đi cùng đã nằm trong bệnh viện, còn cháu Vũ thì tử vong…”, chị Huệ nói không nên lời.
Cháu Phan An Na (SN 2012 – em gái Vũ) và là người đi cùng chuyến xe nhớ lại, hôm ấy, cả mấy 5 anh em đang ngủ ở hai hàng ghế tầng một của xe. Na chỉ biết người bị lật nhào, tay va đập vào thanh sắt, sau đó được một người bế ra khỏi xe rồi đưa vào bệnh viện.
“Khi cháu được đưa vào bệnh viện băng bó vết thương mới biết anh Vũ không qua khỏi. Cháu thương anh lắm, lúc sắp đi ngủ anh còn rủ cháu sáng mai về quê sẽ mua quà cho em gái út và 3 anh em đi thả diều nhưng anh ấy không còn nữa…”, An Na òa khóc.
Hai con gái mang trọng bệnh
Cháu Vũ ra đi để lại nỗi đau tột cùng cho gia đình, bạn bè và thầy cô. Không những thế, 2 người con gái của anh chị là cháu Phan An Na và Phan Huệ Nhi (SN 2015) đang lâm bệnh nặng.
“Từ khi anh nó mất đi, hai đứa nhỏ cũng không chịu ăn, chịu ngủ. Nhìn các con đòi anh trai mà tôi đau lòng lắm”, chưa dứt lời, chị Huệ nước mắt giàn giụa
“Uy Vũ nó hiền và ngoan lắm, ngày tổng kết năm học chính tay tôi đã trao giấy khen học sinh giỏi. Tôi làm chi hội trưởng hội phụ huynh của lớp nhưng luôn tự hào về con trai mình. Khi nhận được điện thoại nói con bị tai nạn tử vong, tôi không tin vào sự thật. Tôi không ngờ rằng, kỳ nghỉ hè ngắn ngủi đã cướp mất người con trai yêu dấu của mình”, anh Kiên nói trong nước mắt.
Nhìn hai cô con gái tội nghiệp, nén nỗi đau chị Huệ kể tiếp, sau khi cưới nhau, vợ chồng định sửa lại ngôi nhà. Năm cháu Huệ Nhi được 4 tuổi thì phát hiện bị mắc bệnh tim. Bao nhiêu tích cóp của gia đình đều dồn vào ca mổ nhưng không thấm vào đâu.
Số tiền vay mượn bạn bè, anh em cho ca mổ tim cháu Huệ Nhi chưa trả xong thì gia đình lại nhận tin sét đánh. Thời gian gần đây thấy cháu An Na da xanh xao, ăn uống kém nên anh chị đưa con đến Bệnh viện Sản – Nhi Nghệ An thăm khám, các bác sĩ chẩn đoán cháu bị thiếu máu. Nhìn con gái ngày càng yếu dần, vợ chồng chị Huệ tiếp tục đưa cháu ra Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương để khám thì phát hiện cháu bị bệnh u máu xuất huyết giảm tiểu cầu.
“Gia đình tôi kiệt quệ rồi. Bây giờ tháng nào cũng phải đưa hai con từ bệnh viện tỉnh đến trung ương để chữa trị. Số tiền cầm sổ đỏ và vay mượn anh em, bạn bè đã hết từ lâu mà bệnh tình của con chẳng khỏi. Giờ gia đình tôi đã vay nợ khắp nơi, cố mua từng bịch máu, viên thuốc cho con không phải chịu đau đớn”, chị Huệ nói trong bất lực.
Chị Huệ cho biết, theo đúng lịch An Na đã phải nhập viện để điều trị. Thế nhưng, giờ đây trong nhà không còn đồng tiền nào để cho con đi viện truyền huyết tương và hồng cầu.
“Số Vũ đoản mệnh không thể ở lại với bố mẹ cùng các em được. Nó ra đi không một lời từ biệt. Bây giờ nhìn hai đứa con đang chống chọi với bệnh tật, vợ chồng tôi đau đớn lắm. Không hiểu sao số phận lại đọa đày gia đình chúng tôi như vậy. Vợ chồng tôi chỉ cầu mong sao chữa khỏi bệnh cho hai con để tương lai các con được yên ổn hơn”, anh Kiên mong muốn.
Để có tiền chạy chữa cho các con, anh Kiên cố gắng làm cả ngày lẫn đêm, còn chị Huệ nuôi thêm con gà, con lợn… để bán nhưng chẳng thấm vào đâu. Những thứ có giá trị trong gia đình anh Kiên đã lần lượt “đội nón ra đi”. Cuối cùng, đến căn nhà cấp bốn mà gia đình đang ở cũng đành phải rao bán để có tiền tiếp tục duy trì sự sống cho con.
Theo ông Trần Xuân Hương, Chủ tịch UBND xã Liên Thành, huyện Yên Thành, gia đình anh Kiên, chị Huệ là một trong những hoàn cảnh khó khăn nhất xã. Hiện gia đình như đang rơi vào bước đường cùng, rất mong các nhà hảo giúp đỡ gia đình vượt qua khó khăn.