Cô cứ để anh ấy ngủ lại, sáng mai tỉnh dậy rồi về nhà cũng được. Tôi đang trong chăn ấm đệm êm ấp áp với các con, không đi được…
Tôi lấy chồng cách đây gần chục năm, có với nhau hai đứa con trai. Chồng tôi làm nhân viên bán hàng cho một hãng xe hơi nổi tiếng trong thành phố. Mang tiếng là nhân viên kinh doanh nhưng thu nhập của chồng tôi khá “khủng”. Vì nhờ tài quảng giao và cái duyên buôn bán mà anh ấy luôn vượt doanh số và có hoa hồng thu về rất cao. Hàng tháng, ngoài lương thưởng ra, chồng tôi còn kiếm được t.iền hoa hồng lên đến mấy chục triệu.
Chính vì thu nhập cao lại có tài ăn nói, ngoại hình ưa nhìn mà chồng tôi được rất nhiều cô gái để ý. Anh cũng vốn có bản tính trăng hoa vì đi cạnh tôi mà cứ thấy có cô em nào xinh tươi là lại ngoái nhìn rồi trêu chọc. Mới đầu tức lắm nhưng sau gặp nhiều thành quen, tôi cứ bơ đi để sống cho thoải mái.
Chúng tôi sống cùng một nhà nhưng hiếm khi gặp nhau, vì tối khi tôi cho các con lên giường đi ngủ thì chồng tôi mới về nhà. Bán hàng nên phải chiều lòng khách. Có lần khách mời đi ăn đi uống sau khi mua xe, anh ấy cũng chiều lòng nên nhiều lúc phải 2, 3 giờ sáng, thậm chí đến sáng hôm sau mới lò dò về nhà thay đồ đi làm tiếp.
Thế nhưng, tôi vẫn lạnh lùng chẳng thèm quan tâm vì đã quá chán con người đó rồi. Các con tôi thì vẫn quấn lấy bố vì cuối tuần, dù bận đến mấy, chồng tôi vẫn đưa bọn trẻ đi chơi để bù đắp.
Cuộc sống vẫn yên bình trôi đi cho đến một đêm, khi tôi đang yên giấc với hai đứa nhỏ thì nhận được cuộc gọi từ điện thoại của chồng. Vừa mở máy, tiếng một cô gái vang lên: “Chị đến số nhà A, ngõ B, đường C đón anh C. về đi nhé. Anh ấy uống say cứ đòi ngủ lại nhà em”.
Tôi bàng hoàng khi nghe giọng nói trơ trẽn đó nhưng rồi chị trấn tĩnh lại. Lâu nay tôi vẫn tỏ ra lạnh lùng coi anh ấy như nghĩa vụ bù đắp cho con cái nhưng rồi nhận ra, dù không còn tình cảm nhưng tôi vẫn chạnh lòng, căm giận khi người đàn ông mình từng sinh hai đứa con cùng lại đang ở trong vòng tay của một người đàn bà khác.
Tôi lấy hết bình tĩnh lạnh lùng đáp: “Cô cứ để anh ấy ngủ lại, sáng mai tỉnh dậy rồi về nhà cũng được. Tôi đang trong chăn ấm đệm êm ấp áp với các con, không đi được”.
Cô ta có vẻ bối rối hỏi lại: “Chồng đi với gái mà chị không tức à? Chị không sợ mất chồng hay sao ?”
Tôi được thể chọc tức: “Mất được chị đã mừng. Nhưng mà nhé, chị thấy gái cũng khó giữ được chồng chị. Em không phải người đầu tiên gọi cho chị đâu. Khéo vài đêm nữa lại cô khác gọi ấy mà. Em cứ yên tâm để chồng chị ngủ nhờ nhé”.
Sáng hôm sau, tôi vẫn dậy sớm chuẩn bị cơm nước, cho con ăn và đưa các con đi học như mọi hôm. Đúng lúc tôi xách túi chuẩn bị đi làm thì anh ấy về. Nhìn bộ dạng lếch thếch, người sặc mùi rượu, tôi biết tối qua anh phải say lắm.
Tôi vẫn thản nhiên hỏi anh như không có chuyện gì xảy ra tối qua: “Anh ăn gì không em lấy cho luôn?”. Nhưng chồng tôi từ chối rồi bảo “Lát em quay về mình nói chuyện thẳng thắn với nhau”.
Khi tôi quay về, chồng tôi nhìn tôi không chớp mắt rồi nói: “Tối qua cô ta gọi điện cho em đúng không? Vì sao em không phản ứng gì?”
Tôi lạnh lùng đáp: “Tôi quen với chuyện này rồi, mà anh cũng quen đi với gái rồi, hôm nay đột nhiên thay đổi thế. Hay muốn sang ở với cô ta luôn? Tôi dọn sẵn đồ cho mà đi nhé. Đằng nào anh cũng có thiết tha gì với cái nhà này đâu”.
Chồng tôi lúc đó hốt hoảng nhìn tôi rồi xin lỗi: “Anh xin lỗi. Anh xin lỗi em. Lâu nay anh làm khổ em rồi. Anh biết anh đã làm em tổn thương bao năm qua. Nhưng vì sao, em không phản ứng, đ.ánh g.hen ầm ĩ như người ta đi. Sao em lại cứ lạnh lùng, để anh càng điên hơn. Anh làm thế cũng chỉ để trả thù em thôi”.
Tôi há hốc lên hỏi: “Trả thù tôi? Tôi làm gì sai à? Hay tôi nấu cơm nhiều quá, tôi đợi anh về ăn cơm nhiều quá? Tôi chăm con kỹ quá? Hay làm sao?” Lúc đó chồng tôi lại xuống giọng “Anh xin lỗi. Chỉ vì anh nghĩ em vẫn còn tơ tưởng thằng kia nên anh điên lên thế thôi. Anh hứa từ nay sẽ không làm em khổ nữa”.
“Sáng nay, cô ấy đã dọn đồ đi, cô ấy trả phòng luôn rồi để cho anh một lá thư. Anh xin lỗi em, từ nay anh sẽ không bao giờ làm em phải khổ nữa”.
Không biết lá thư cô ta viết gì mà từ hôm ấy, chồng tôi thay đổi hoàn toàn. Anh quan tâm đến vợ con hơn và chẳng bao giờ đi qua đêm nữa. Cuối tuần nào anh cũng đưa ba mẹ con tôi đi chơi trong thành phố, khi lại đi ăn uống đây đó. Dịp gặp mặt nào anh cũng dẫn tôi đi cùng.
Tôi lại thấy yêu đời hơn, và tình cảm trước đây với chồng lại về. Hôm qua, khi đang dọn dẹp nhà thì bất ngờ tôi đọc được một lá thư trong ngăn bàn làm việc của chồng. “Em sợ vợ anh lắm. Anh đừng buông thả như trước đây nữa. Chị ấy là người tốt. Đừng đ.ánh mất chị ấy rồi lại hối hận đó anh. Đừng liên lạc cho em nữa”.
News
Hay tin tôi mắc b::ệnh UT, vợ thản nhiên nói ‘để mẹ chăm anh’ rồi b::ỏ đi mất dạng, 3 tháng sau cô ấy quay về báo tin chấn động, mẹ tôi s-ố-c ngất..
Bất ngờ một ngày tôi thấy vợ trở về. Cô ấy nhìn mập mạp hơn, đi về phía giường bệnh của tôi. Tôi giận vợ lắm, không…
NƯỚC ĐÃ NGẬP TOÀN THÀNH PHỐ TUYÊN QUANG: Có những nơi nước đã ngập hơn 2m, xót xa quá…
Nước đã ngập toàn thành phố Tuyên Quang NDO – Từ chiều và đêm ngày 10/9 cho đến hiện tại, ngày 11/9, toàn bộ khu vực thành phố…
Ph::ẫn n::ộ chồng bắt vợ b:::ầu 8 tháng ngủ dưới gầm giư:::ờng chứng kiến cảnh g::ần g::ũi của anh ta và nhân tình. Suốt đ::êm ấy thương đứa con 5t và đứa con còn trong bụ:;ng nên tôi nằm im nhẫn nhịn. Nhưng sáng hôm sau thì..
Ngay tối hôm đó, anh và ả nhân tình ôm nhau ngủ trên giường, còn tôi phải nằm dưới đất, vì nhà hết chỗ ngủ, tôi khóc…
N::ó::ng: Cơn bão mới gần Philippines trên đà thành bão cu::ồng phong
Áp thấp nhiệt đới gần Philippines đã mạnh lên thành bão Bebinca và đang trên đà tiếp tục tăng cấp dữ dội. Áp thấp gần Philippines mạnh lên thành…
4h SÁNG, ngôi nhà 4 người của nữ giáo viên mầm non bị v:ùi l::ấp, không ai còn sống: Không ai cầm lòng nổi khi thấy ảnh cưới và đồ chơi của các c::on nh::ỏ lấm lem bùn đất
Thương xót gia đình 4 người của nữ giáo viên mầm non bị vùi lấp Bão Yagi vừa đi qua, mưa lớn vẫn không ngừng tuôn và…
Đang vui vẻ trong nh::à ngh::ỉ với nhân tình thì vợ gọi điện, chồng rón rén ra ngoài tá hỏa phát hiện ‘món quà bí ẩn’ để dưới chân cửa.. Không thể ng::ờ…
Cô ấy chưa có chồng, đang muốn tìm một người sẵn sàng chu cấp kinh tế. Thế rồi chúng tôi đến với nhau, lúc nào muốn, tôi…
End of content
No more pages to load