Nghe tôi nói vậy, Huyền cũng chỉ sụt sùi quay đi, còn tôi chán chẳng buồn nói thêm điều gì. Suốt thời gian đó chúng tôi cãi nhau liên tục.

Tôi với Huyền quen nhau trong một lần đi tình nguyện. Trở lại thành phố, tôi phải theo đuổi nửa năm trời cô ấy mới chịu nhận lời yêu. Huyền nhẹn nhàng, tình cảm lại kín kẽ nên tôi xác định sẽ cưới. Có điều phải đợi cho sự nghiệp của tôi phát triển ổn định rồi 2 đứa mới về chung 1 nhà.

Yêu hơn năm, tôi với Huyền dọn về sống chung nhưng 2 đứa kế hoạch, Huyền uống thuốc tránh thai hàng ngày nên không bị nhỡ nhàng mang thai ngoài ý muốn.

Yêu 3 năm thì bọn tôi cưới nhưng thả hơn 1 năm không động tĩnh, hai đứa mới đi khám. Trong lúc chờ kết quả, tôi phải về họp đột xuất nên chỉ có mình vợ ở lại đợi. Khi về cô ấy cứ thẫn thờ như người mất hồn. Tôi hỏi mãi Huyền mới bảo:

“Cũng không có gì nghiêm trọng. Bác sĩ nói nội tiết của em hơi kém, phải tẩm bổ nhiều mới cải thiện để mang bầu”.

Tôi nghe vậy liền bảo:

“Thấy chưa. Anh nói có sai đâu. Anh cao to khỏe mạnh thế này làm gì có chuyện không đảm bảo sức khỏe sinh sản. Người có vấn đề chắc chắn là em. Đấy, giờ biết bản thân bị sao rồi thì tự mà lo chữa trị cải thiện. Anh nói trước, kiểu gì em cũng phải sinh được con. Anh không bao giờ chấp nhận lấy vợ không biết đẻ”.

Bồ vừa thông báo có thai tôi liền ly hôn để cưới, đêm tân hôn nhìn bụng cô dâu tôi tái mặt - 1

Nghĩ vấn đề nằm ở vợ nên tôi luôn hằn học, khó chịu. Thậm chí tôi cũng nghĩ tới phương án tìm người đẻ thay cô ấy nếu cần. (Ảnh minh họa)

Nghe tôi nói vậy, Huyền cũng chỉ sụt sùi quay đi, còn tôi chán chẳng buồn nói thêm điều gì. Suốt thời gian đó chúng tôi cãi nhau liên tục. Nhiều đêm nằm bên vợ tôi nghĩ, đời đàn ông, vợ muốn lấy muốn bỏ đều được nhưng con thì nhất định không thể không có. Nuôi suy nghĩ ấy, dần dần tôi quen người mới ở bên ngoài. Đến khi nhân tình báo có thai tôi mừng lắm, quyết định ly hôn. Lạ ở thái độ của vợ tôi, cô ấy thản nhiên như không, trước khi ký giấy chỉ nói duy nhất một câu:

“Mong sau này anh không hối hận”.

Tuy Huyền không đòi hỏi chia tài sản nhưng tôi vẫn đền bù cho cô ấy một khoản tiền kha khá còn mình giữ lại được căn nhà để đón nhân tình về ở. Vậy nhưng ngay đêm tân hôn, vừa bước từ nhà tắm ra nhìn vợ thay váy cưới, tháo chiếc bụng giả bên trong mà tôi choáng váng. Cô ấy giải thích:

“Nếu em không giả mang bầu thì anh còn dây dưa với vợ cũ tới bao giờ mới giải quyết. Chẳng qua cũng vì em quá yêu anh nên mới phải làm thế. Anh cứ yên tâm, giờ em đã làm vợ anh rồi, chuyện sinh con cho anh chắc chắn sẽ sớm thôi”.

Giận lắm nhưng dù gì chuyện cũng đã rồi nên đành tặc lưỡi cho qua. Tuy nhiên sau cưới 3 năm vợ mới vẫn không thấy bầu bí gì. Tuần trước tôi quyết định cùng vợ lên phụ sản khám. Trùng hợp trong thời gian chờ đến lượt thì tôi thấy vợ cũ ôm cái bụng bầu lùm lùm đi đến. Một người đàn ông vội vã đỡ cô ấy ngồi xuống ghế, ân cần nhắc:

“Em ngồi đây nghỉ ngơi để anh đi lấy nước cho em uống. Bác sĩ vừa dặn rồi đó, lần mang thai thứ 2 này em sẽ vất vả hơn, đã vậy còn mang thai đôi nữa nên đi lại phải cẩn thận giữ gìn hơn”.

Bồ vừa thông báo có thai tôi liền ly hôn để cưới, đêm tân hôn nhìn bụng cô dâu tôi tái mặt - 2

Sau cưới 3 năm vợ mới vẫn không thấy bầu bí gì, tôi quyết định cùng vợ lên phụ sản khám. (Ảnh minh họa)

Sợ Huyền nhận ra tôi liền kéo sụp cái mũ xuống mặt, trong lòng vẫn nghĩ chắc sau tái hôn cô ấy cũng phải chữa vô sinh mới sinh nở được. Ai ngờ đúng lúc vợ mới tôi đi ra, cô ấy cầm tờ kết quả khám của tôi rồi xối xả mắng:

“Giờ thì 2 năm rõ mười rồi nhé, tinh trùng dị dạng, có đuôi là 0 %, không thể có con được vậy mà anh cứ suốt ngày đổ tại tôi. Số tôi đúng là vô phước mới lấy phải chồng vô sinh thế này”.

Tôi ngồi phịch xuống ghế, Huyền nhận ra chồng cũ chỉ liếc ánh mắt lạnh lùng nhìn rồi khoác tay chồng mới rời đi. Tới lúc ấy tôi mới hiểu, hóa ra trước đây vợ cũ đã biết nguyên nhân là do chồng. Thế nhưng cô ấy đã không nói sự thật mà nhận hết về phần mình. Vậy nên giờ tôi lấy người mới mãi không có con, còn vợ cũ thì mang bầu sắp sinh đến nơi. Càng nghĩ tôi càng thấy cay đắng và ân hận vô cùng.