Nghĩa thương mẹ, Nghĩa cố gắng sẽ vượt qua mọi khó khăn để học tốt. Em tính sẽ đi làm thêm để lo cho sinh hoạt và gửi tiền về đỡ mẹ nuôi ông và em.

Vắng bóng cha từ ngày còn nhỏ nên Võ Trọng Nghĩa (18 tuổi trú thị trấn Hai Riêng, huyện Sông Hinh, Phú Yên) lớn lên trong sự thiếu thốn, vất vả. Em sống cùng em gái, mẹ và ông ngoại 85 tuổi trong căn nhà cấp 4 đã cũ. Tuổi thơ của em phải sống trong căn nhà rách nát cũ kỹ, cùng bữa cơm với chút cá kho khô. Chưa bao giờ em biết tới quần áo đẹp hay món ngon vật lạ.

Nam sinh ước mỗi tháng có được thùng mì tôm để bám con chữ - 2

Nhà không có ruộng đất, mẹ của Nghĩa là chị Võ Thị Sen quần quật làm lụng để nuôi các con. Hàng ngày, chị đi lấy cá ở chợ từ sáng sớm, chạy xe máy vài chục km vào thôn, buôn để bán lại kiếm vài đồng có tiền mua gạo, mua mắm cho 4 miệng ăn. Đang là trụ cột gia đình thì bất ngờ năm 2019, chị Sen ngã ốm “thập tử nhất sinh” vì căn bệnh suy giáp.

Đứa trẻ 15 tuổi là Nghĩa khi ấy đã chạy khắp làng, khắp chợ nhờ giúp đỡ để cứu mẹ đang thoi thóp trong bệnh viện. Từ cõi ch.ết trở về dù bệnh chưa khỏi hẳn nhưng mẹ Nghĩa lại phải trở về với guồng quay công việc để kiếm tiền lo cho con thơ và cha già.

Vất vả ngày nắng cũng như ngày mưa nhưng hôm kiếm nhiều chị cũng chỉ được trăm ngàn, hôm ít thì được vài chục nhưng chị nhất quyết không nghỉ buổi trợ nào. “Hôm cá rẻ thì mình kiếm được 100.000 đồng, còn hôm cá đắt thì kiếm vài chục nghìn đồng. Ngày nắng, đi về đỡ vất vả, ngày mưa, đường đất đỏ trơn trượt rất nguy hiểm, nhưng vẫn phải cố gắng”, chị Sen tâm sự.

Nam sinh ước mỗi tháng có được thùng mì tôm để bám con chữ - 3

Nghĩa là người con rất hiểu chuyện. Thấy mẹ vất vả, dãi nắng dầm mưa, em phụ mẹ ở nhà chăm ông, bày em gái học tập. Bản thân Nghĩa đạt học sinh giỏi 3 năm liền và mới đây là đỗ vào Trường ĐH Bách khoa – ĐH Đà Nẵng. Theo thầy giáo chủ nhiệm lớp 12 của Nghĩa nhận xét: “Dù gia đình Nghĩa rất khó khăn, nhưng em rất chăm chỉ học tập… Nghĩa là tấm gương vượt khó học giỏi của trường”.

Các bạn đỗ đại học thì vui nhưng bản thân Nghĩa cầm giấy báo nhập học của trường đại học, tâm trạng của em rối bời. Khoản học phí hơn 14 triệu đồng là số tiền lớn với gia đình em hiện tại. Cậu biết chắc mẹ hết khả năng lo cho mình, vì mỗi tháng mẹ làm ra chẳng bao nhiêu, trong khi đó còn phải lo cho ông ngoại, em gái và tiền thuốc uống hàng ngày để chữa bệnh.

Nam sinh ước mỗi tháng có được thùng mì tôm để bám con chữ - 1

Đêm hôm nhận giấy báo nhập học, Nghĩa không ngủ được mà trằn trọc, sợ không còn được đến trường. Em đã tính tới chuyện đi làm kiếm tiền tích lũy để sau có thể quay lại giảng đường thực hiện ước mơ. Rất may một nhà hảo tâm đã đứng ra quyên góp giúp Nghĩa được số tiền đóng học phí kỳ đầu.

Nghĩa chia sẻ, “Nhập học xong, em sẽ cố gắng dành thời gian đi làm thêm, dành dụm tiền đóng học phí. Mỗi ngày, em chỉ cần gói mì tôm, quả trứng là có thể qua bữa”. Cha bỏ rơi ngày còn nhỏ, mẹ tảo tần nuôi Nghĩa lớn khôn trong sự vất vả thiếu thốn. Nay đỗ đại học, Nghĩa chỉ dám mơ mỗi tháng có được thùng mì tôm để bám con chữ. Mong cho em vượt qua được mọi khó khăn để thực hiện được ước mơ của mình.