Dù rất vui vì đã đỗ vào trường đại học mình mơ ước nhưng Đăng sợ rằng mình sẽ phải dừng chân trước giảng đường vì không có kinh phí để học.
Em Vũ Quang Đăng, trú tiểu khu 2, phường Hải Hòa, thị xã Nghi Sơn (Thanh Hóa) là con cả trong gia đình có 3 anh em. Mùng 6 Tết năm 2016, lúc mẹ Đăng đang đi mua thức ăn về nấu cho cả nhà thì bất ngờ bị xe máy tông, tử vong tại chỗ.
Tâm nguyện của cha Đăng là muốn con cái học hành thật giỏi để sau này không khổ như bố mẹ nên Đăng đã rất cố gắng. Vì thế dù có lúc thấy bà và các em khổ quá Đăng đã muốn nghỉ học để đi làm kiếm tiền nuôi các em, song nghĩ tới bố lại động viên mình cố gắng.
Hôm nận giấy báo trúng tuyển vào trường ĐH Bách khoa Hà Nội, chuyên ngành Kỹ thuật nhiệt, Quang Đăng vui lắm. Người đầu tiên em khoe là bà nội đã 81 tuổi, đang ốm nằm trên giường. Bà vui mừng khôn tả nhưng hằn sâu trong đôi mắt bà là muôn vàn nỗi lo. Hiện tại 4 bà cháu phải chạy ăn từng bữa thì lấy tiền đâu cho đứa cháu lớn theo học đại học.
Bà nói giọng run run, thằng Đăng đỗ đại học là đã thực hiện được tâm nguyện của bố nó khi còn sống, có lẽ tôi cũng bàn bạc để bán căn nhà này lấy tiền cho cháu theo học. Chị Nguyễn Thị Luận, người hàng xóm cưu mang gia đình Đăng nhiều năm chia sẻ, hoàn cảnh của 4 bà cháu Quang Đăng quả thực rất khó khăn.
Dù rất vui vì đã đỗ vào trường đại học mình mơ ước nhưng Đăng cũng buồn bã chia sẻ: Học đại học không giống như học cấp 3 ở quê, bao nhiêu khoản tiền phải lo, học phí cũng vài chục triệu/năm… Em là trụ cột gia đình, em đi rồi ai lo cho bà và 2 em ở nhà. Bán nhà thì mọi người ở đâu… sợ rằng em khó thực hiện được ước mơ và nguyện vọng của bố.