Tai tôi ù đi, đầu óc quay cuồng, trái tim tôi như có trăm ngàn mũi dao đâm thấu… Trời ơi, tôi không ngờ người vợ tôi hàng ngày yêu chiều, cưng nựng lại phản bội tôi như vậy.
Tôi và vợ lấy nhau tính đến nay đã được 2 năm, 4 tháng, 9 ngày. Thời gian ấy không dài nhưng cũng không phải ngắn. Vợ tôi là người tỉnh lẻ, cô ấy kém tôi 4 tuổi và làm nhân viên của một ngân hàng.
Còn tôi, 34 tuổi, là giám đốc của một công ty Nhựa. Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Bố mẹ tôi định cư ở nước ngoài, tôi không thích cuộc sống xa quê và có lẽ vì yêu Hà Nội nên tôi quyết ở lại nước.
Người cô ấy cao dong dảy, nước da trắng hồng và đặc biệt là đôi môi mọng vô cùng gợi cảm. Tôi chiều vợ lắm, cô ấy thích gì tôi đều mua và không để cô ấy thua thiệt với bạn bè. Chúng tôi vẫn chưa có con vì vợ tôi muốn học xong thạc sỹ mới có em bé. Ngồi nghĩ lại giây phút tôi cầu hôn và cô ấy gật đầu đồng ý tôi vui sướng biết nhường nào.
Bình thường tôi không bao giờ cầm máy vợ. Tôi tin tưởng vợ và cũng không có thói quen xem tin nhắn của người khác. Nhưng đã nửa đêm rồi lại có người gọi điện, tôi nghĩ có chuyện gấp nên đã nghe. Vừa mở máy, đầu giây bên kia đã gào lên “Em làm gì mà anh nhắn bao nhiêu tin không trả lời vậy, em biết anh nhớ em thế nào không?. Em… anh nhớ em lắm…”.
Tai tôi ù đi, đầu óc quay cuồng, trái tim tôi như có trăm ngàn mũi dao đâm thấu… Tôi tắt máy vì không muốn nghe thêm một lời nào nữa… Trời ơi, tôi không ngờ người vợ tôi hàng ngày yêu chiều, cưng nựng lại phản bội tôi như vậy…
Tôi bần thần cầm chiếc điện thoại trên tay, nhanh chóng mở hộp thư và đập vào mắt là những dòng tin nhắn mùi mẫn giữa vợ và một người đàn ông khác, trái tim tôi tan nát, nước mắt của một thằng đàn ông cứ rơi hoài, rơi mãi… Tôi ngồi bất động mấy tiếng đồng hồ trong lúc vợ vẫn chìm sâu trong giấc ngủ.
Chắc cô ấy không ngờ, tôi có thể đọc được những dòng tin nhắn này… nào là “anh nhớ em”, nào là “ngày mai mình lại gặp nhau ở chỗ cũ nhé, anh không chịu nổi nữa rồi”,… Trời ơi, vợ ơi?…
Tôi phải làm gì bây giờ?. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Tôi vẫn còn rất yêu cô ấy, tôi không muốn mất cô ấy nhưng cũng không thể chịu đựng thêm sự dối lừa… Tôi phải làm sao???