Nhấp thêm một ngụm rượu lấy tinh thần, lại có Hoa bên cạnh đấm bóp, tôi đặt bút kí vèo một cái. Vừa ký xong thì cốc nước lạnh từ đâu đó tạt thẳng vào mặt tôi…

Tôi và Lan, cô vợ của mình đã từng là một cặp thanh mai trúc mã được rất nhiều người ngưỡng mộ. Ngay cả sau khi kết hôn cũng vậy, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi nhận được nhiều lời khen về cách giữ gìn, bảo vệ hạnh phúc. Ngày Lan báo tin mình mang thai, người đàn ông như tôi lần đầu tiên rơi nước mắt vì quá hạnh phúc. Cảm giác được làm bố thật là tuyệt biết bao nhiêu. Tôi ngóng đợi từng ngày để chờ mong con chào đời.

Vậy mà bao nhiêu hy vọng, hoài bão trong tôi tan tành, vỡ vụn hết cả khi Lan mắc bệnh trầm cảm sau sinh. Để đảm bảo an toàn cho con trai mình, tôi đã phải thuê riêng một người để chăm sóc nó. Cả Lan cũng vậy, gần như lúc nào cũng có người ở bên cạnh để ý, trông coi để đề phòng Lan tự làm tổn hại đến bản thân mình. Tôi gần như chẳng thèm để ý đến cái lý do vì sao Lan bị như vậy.

Bản năng đàn ông đã bị trói chặt suốt những tháng ngày Lan mang thai, giờ đây sinh xong, Lan lại bị trầm cảm nên chuyện vợ chồng của chúng tôi hoàn toàn không có chút nào. Mà nếu Lan có đồng ý thì bản thân tôi cũng chẳng thể tự ép mình có cảm xúc với một cô vợ cứ trơ ra như khúc gỗ vậy được. Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi có bồ và tôi coi nó là quy luật tất yếu của cuộc sống. Có cung thì ắt phải có cầu thôi. Tất nhiên chuyện này không thể công khai vì nó sẽ khiến tôi bị mất uy tín, vì thế, tôi làm nó trong âm thầm và may mắn là Hoa, cô bồ của tôi rất thấu hiểu điều đó.

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự, Phản bội vợ

Tôi chỉ muốn là cho anh tỉnh rượu để anh nghe cho rõ những điều tôi sắp nói


sau đây thôi. (Ảnh minh họa)

Bệnh của Lan bắt đầu chuyển từ trầm cảm sang có giấu hiệu tâm thần. Lan từ im lặng không nói giờ quay sang la hét điên loạn cả ngày. Đi làm về nhà, phải chứng kiến cảnh con khóc, vợ la hét tôi gần như muốn phát điên theo. Tôi thực sự đã chán ngấy Lan đến tận cổ rồi. Nếu đặt những người đàn ông khác vào địa vị của tôi, nói thật chưa chắc họ đã chịu đựng được như tôi đâu. Tôi vẫn còn trẻ, tôi nghĩ mình vẫn còn có quyền được tận hưởng những điều tốt đẹp khác nữa. Vì thế, lúc quyết định đóng gói trả Lan về nhà đẻ, tôi đã tự cho rằng đó một quyết định hoàn toàn đúng đắn. Lan vừa được tống tiễn, tôi ngay lập tức gọi điện cho Hoa đến nhà để hưởng lạc. Vì thủ tục ly hôn với Lan, tôi đã soạn sẵn hết cả rồi, chỉ còn đợi đầy đủ hai chữ kí nữa thôi là tôi sẽ đưa nó ra tòa ngay. Cứ nghĩ sắp bỏ được Lan, mụ vợ tâm thần là tôi lại thấy trong lòng hả hê lắm. Lấy luôn chai rượu trong tủ ra, tôi uống lấy uống để vì quá phấn khích. Lan mới đi được có nửa tiếng mà tôi thấy đời đã nở hoa rực rỡ rồi. Ai ngờ đâu…

Hoa õng ẹo bước vào nhà, cầm tờ đơn ly hôn trên mặt bàn, cười nhạt:

– Anh còn đợi gì nữa mà không kí đơn luôn đi chứ. Hay anh không muốn lấy em. – Hoa tỏ vẻ giận dỗi

– Có, có lấy chứ. Lấy luôn và ngay ấy. – Tôi cười khành khạch

– Vậy để em đi lấy bút anh kí luôn nhé! – Hoa cầm theo tờ đơn ly hôn của tôi viết

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự, Phản bội vợ

Chỉ trong chưa đầy 1 giờ đồng hồ mà tôi đã phải đón nhận liền 1 lúc hai cú sốc
kinh hoàng đến như vậy. (Ảnh minh họa)

Nhấp thêm một ngụm rượu lấy tinh thần, lại có Hoa bên cạnh đấm bóp, tôi đặt bút ký vèo một cái. Vừa ký xong thì cốc nước lạnh từ đâu đó tạt thẳng vào mặt tôi…

Là của Hoa. Tôi nhìn Hoa ngớ người. Còn Hoa thì nhếch miệng:

– Tôi chỉ muốn là cho anh tỉnh rượu để anh nghe cho rõ những điều tôi sắp nói sau đây thôi. Giấu gì anh nữa nhỉ, tôi và Lan là bạn thân của nhau. Không thể chịu nổi cái cảnh anh tệ bạc, bỏ rơi vợ khi cô ấy bệnh. Tôi đã quyết định dạy cho những gã tệ bạc như anh một bài học. Tôi cho anh 1 ngày để thu xếp đồ đạc rồi cuốn gói khỏi đây ngay. Vì toàn bộ tài sản của anh giờ đã thuộc hết về bạn tôi rồi.

Tôi còn chưa kịp định thần xem chuyện kinh khủng gì đang xảy ra thì Hoa đã đập thẳng tờ đơn ly hôn vào mặt tôi. Nhìn kĩ lại, tôi vừa ký vào lá đơn mà không phải do mình viết. Nhưng lúc đó men rượu, cộng với những lời ngọt ngào của Hoa đã khiến tôi mụ mị. Tôi lao đến, định cướp lấy lá đơn ly hôn, xé nát nó thì Lan đứng sừng sững trước cửa, dáng vẻ khá tỉnh táo.

– Cảm ơn anh đã để lại tiền chữa bệnh cho em và nuôi con như thế nhé!

Tôi sốc nặng tiếp tập hai. Chỉ trong chưa đầy 1 giờ đồng hồ mà tôi đã phải đón nhận liền 1 lúc hai cú sốc kinh hoàng đến như vậy. Mặc cho gã đàn ông tệ bạc là tôi gào thét, chửi rủa, Hoa dìu Lan đi khỏi nhà trước ánh mắt tức đến gằn đỏ của tôi. Họ còn nở nụ cười tươi chào tạm biệt tôi nữa chứ. Giờ thì có ăn năn, hối hận, có muốn quay về âu cũng là điều quá viển vông với tôi rồi.