Sáu năm trước, Anh đi xuất khẩu lao động Đài Loan, sau khi Anh đi được gần 1 tháng thì người vợ ở quê phát hiện có bầu. Đau lòng ở chỗ là người nhà gia đình, bố mẹ chồng không tin cái thai đó là của cô với con trai họ, mặc dù cô đã hết lời giải thích.

Chị đã gọi điện ngay sang cho chồng bên Đài Loan nhờ anh giải thích nhưng lúc đó Anh chỉ an ủi chị, trong đầu anh nghĩ khoản nợ 200 triệu nhà vợ lo cho anh đi xuất khẩu lao động sang Đài nên mới gọi về cho mẹ.


Dù hết lời giải thích nhưng gia đình chồng vẫn không tin lời cô nói nên cô đành gọi điện nhờ chồng gọi điện về nói chuyện với gia đình (Ảnh minh họa)
Không biết chồng cô đã nói chuyện gì với mẹ và sau đó không ai còn nói gì về cái thai trong bụng chị nữa. Chị bầu bí 9 tháng 10 ngày và tận tới lúc sinh cũng dùng tiền do bản thân chị làm ra và mẹ đẻ cho chứ tiền của chồng gửi về toàn mẹ chồng đứng ra nhận.
Anh gửi được bao nhiêu tiền về thì mẹ Anh là người nhận hết (Ảnh minh họa)
Có lần anh gọi về chị thắc mắc. Sao anh không đưa số tiền đó cho em lo cho gia đình và còn trả nợ thì anh nói để mẹ giữ 1 cục rồi sang gửi cho nhà ngoại vì nợ đã lâu lắm rồi. Em ở nhà tiết kiệm chi tiêu.

Nghe chồng nói cũng có lý nên chị không thắc mắc gì nữa. Tròn 1 năm anh đi lao động Đài Loan thì thấy mẹ chồng mang tiền sang trả cho nhà ngoại, chị mừng lắm. Cứ như thế thì vợ chồng chị sẽ có 1 khoản tiền lớn làm ăn, lo lắng cho gia đình. Nhưng kể từ đó chị phải nuôi con một mình trong khi nhà chồng xây nhà cao cửa rộng, có tiền sắm đồ đạc. Còn chị phải chật vật nuôi đứa con thơ. Đến lúc này chị vẫn không mảy may suy nghĩ, luôn hy vọng ngày chồng trở về, chị sẽ được bù đắp những thời gian khó khăn trước đây chị phải chịu.

Khi con chị ốm đau chị chỉ biết nhờ đến bố mẹ đẻ. Khi cô hỏi mẹ chồng thì bà nói: chồng cô chỉ gửi tiền về trả nợ cho bố mẹ cô. Còn sau đó có gửi về nữa đâu. Nó nói gom lại 1 số tiền lớn tiết kiệm cho sau này. 6 năm anh đi, chị ở nhà 1 mình tự nuôi con, cuối cùng cũng tới ngày anh hết hạn hợp đồng lao động Đài Loan. Trước khi anh về, cả làng đã đồn ầm:

– Nghe nói chồng cô đi xuất khẩu lao động Đài Loan mang về 3 tỷ, mẹ chồng cô khoe khắp làng, chuyến này cô cũng mát mày mát mặt nhé.

Bản thân chị nghĩ, chị không biết chồng chị bao giờ về, cũng không biết chồng có bao nhiêu, cô chỉ biết cười trừ.

Ngày anh trở về có làm cơm linh đình ở nhà trên, mẹ con chị ở nhà dưới không thấy ai hỏi han câu gì. Anh rượu chè say bí tỉ rồi ngủ.. Anh tắm xong rồi mới xuống nhà dưới thăm vợ con. Thấy chồng chị trách :

– Anh về mà tới tận bây giờ mới nhìn mặt vợ con sao?

– Anh ta đáp: Nhìn làm gì cái mặt con đàn bà mất nết với đứa con hoang của cô. Nó không phải con tôi .

– Anh dám nói xúc phạm mẹ con tôi như vậy sao?

– Đúng vậy. Bao năm tôi vất vả làm việc, phải sống trong im lặng. Lần này tôi có dẫn cả vợ con tôi bên đó về. Mẹ con cô nhanh chóng cuốn xéo khỏi gia đình tôi ngay.

– Hóa ra anh đã lừa rồi tôi, lừa dối gia đình tôi mà đi lấy vợ khác,. Con tôi có bố đàng hoàng.

– Vậy cô đi mà vác của nợ đó đi gặp thằng khốn nạn đã sinh ra nó đi.

Chị uất ức khóc như mưa, chị nhận ra anh ta đã sắp đặt việc này từ trước, chỉ vì 200 triệu để có tiền đi lao động Đài Loan mà anh nỡ làm vậy với chính đứa con ruột của mình.

Nhà chồng chị bây giờ không muốn nhận cháu, họ muốn đuổi mẹ con chị ra đường ngay trong đêm hôm đó. Con chị bị mang tiếng là con hoang? Quá đau đớn và tuyệt vọng, chị đã nghĩ quẩn.
Ảnh minh họa
Sáng hôm sau, người ta thấy chị cùng con gái đứng trên cầu như những ngày trước đó. Họ chỉ nghĩ chị đứng hóng gió. Bất ngờ chị ôm con nhảy xuống dòng nước xiết mà tự tử. Mọi người thấy vậy liền truy hô nhảy xuống cứu mẹ con cô. Một lúc sau chị và con gái được đưa đi cấp cứu. Gia đình bố mẹ đẻ luôn an ủi và cưu mang chị và cháu. Trong thâm tâm hàng xóm ai cũng hiểu được nỗi đau mà chị đang phải chịu đựng. Chị đã viết đơn ly hôn và toàn tâm toàn ý nuôi dạy đứa con nên người.