Giá như bố mẹ Danh không đường ai nấy đi thì có khi Danh đã được chăm sóc tốt hơn và ông bà nội không khốn khó như bây giờ.

Khi vừa sinh ra, Phạm Công Danh (khu phố 2, phường Tương Bình Hiệp, TP. Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương) đã mắc bệnh hẹp hậu môn. Do bị bệnh bẩm sinh nên cơ thể con rất còi cọc, ốm yếu.

Cứ ngỡ con sẽ được cha mẹ chăm sóc, yêu thương thì ai ngờ khi con mới tròn 1 tuổi thì cha mẹ Danh chia tay. Ông bà nội cưu mang con từ đó đến nay, còn bố mẹ thì đều đã tìm được hạnh phúc mới cho riêng mình.

Ông bà rau cháo nuôi đứa cháu nội qua ngày tới nay Danh đã 11 tuổi. May mắn bệnh hẹp hậu môn của Danh đã được chữa khỏi. Thế nhưng tháng 3 năm ngoái, sau một đêm đau bụng quằn quại, Danh được đưa đi khám thì phát hiện con bị suy thận mãn giai đoạn cuối, phải chạy thận định kỳ ở bệnh viện Nhi đồng 2.

Do cháu đổ bệnh đột ngột nên ông bà ông biết xoay đâu ra tiền đành cầu cạnh người thân, nhà trường quyên góp để trang trải chi phí chữa bệnh ban đầu cho Danh.

Bác sĩ nói phương pháp ghép thận có thể giúp Danh khỏe mạnh trở lại, nhưng chi phí lên tới 700- 800 triệu đồng nhưng ông bà làm gì có tiền mà lo cho cháu ghép thận.

Việc lo cho cháu nội đi chạy thận định kỳ đã là việc vô cùng khó khăn với ông bà rồi. Ông bà đều đã già và lại cũng có bệnh. Giờ chỉ có mình Ông Phạm Văn Mỹ (ông nội) đã 67 tuổi đi làm kiếm tiền được còn bà Bảy (bà nội) bị đau cột sống từ lâu chẳng thể làm gì.

Bố mẹ Danh đều có gia đình riêng và cuộc sống cũng khó khăn nên chẳng phụ gì. Giờ ông bà và cháu sống tạm bợ trong căn nhà tôn rách nát, thủng nhiều chỗ. Ông bà chẳng buồn sửa chữa vì cố gắng dành tiền chạy thận cho cháu.

Ông bà chỉ lo cho Danh, nếu không may ông bà có bề gì, chẳng biết đứa cháu tội nghiệp ấy sẽ sống thế nào.

Giá như bố mẹ Danh không đường ai nấy đi thì có khi Danh đã được chăm sóc tốt hơn và ông bà nội không khốn khó như bây giờ.