Hơn 200 lần gãy xương nhưng đôi chân của Vũ Ngọc Anh vẫn chinh phục được đỉnh Fansipan và 4 cực của đất nước, tới 45 tỉnh/thành, khám phá các nước Đông Nam Á, Hàn Quốc, Nhật Bản… Anh đã sống cuộc đời đầy cảm hứng mà mình mong muốn.
Với anh Vũ Ngọc Anh, xương gãy không đáng sợ, điều đáng sợ nhất là không thực hiện được ước mơ của chính mình.
Chia sẻ về tuổi thơ, Vũ Ngọc Anh cho biết, anh sinh ra và lớn lên ở Hải Phòng, thế nhưng không may mắn có một cơ thể bình thường như bạn bè đồng trang lứa. 8 tháng tuổi, lần đầu tiên Ngọc Anh bị gãy một tay và một chân. Vết gãy lành nhưng lần sau lại tiếp tục gãy đúng chỗ cũ. Về sau, anh mới biết mình bị xương thủy tinh.
Trong ký ức của anh và gia đình là những lần gãy xương liên tiếp. Từ khi chập chững biết đi đến năm học lớp 6, lớp 7 là lúc anh bị gãy xương nhiều nhất. Đến nay, Ngọc Anh đã trải quan hơn 200 lần gãy xương nên anh phải sử dụng đầu gối để di chuyển.
“Ngày trước, câu cửa miệng của mình là “Con xin lỗi, lần sau con không như thế nữa” mỗi lần xương vỡ. Xin lỗi vì không nghe lời bố mẹ dặn dò, không chịu ngồi yên, liên tiếp té ngã. Đối mặt với những lần xương gãy là những nỗi sợ đan xen, sợ đau, sợ bệnh viện, sợ bố mẹ buồn.
Người ta nói cần trên 10.000 giờ sẽ thành công một việc nào đó. Còn mình, sau hơn 200 lần gãy xương, mình đã không còn sợ điều đó nữa, còn bố mẹ thì trở thành chuyên gia sơ cứu, phẫu thuật chỉnh hình tại nhà cho mình”, Ngọc Anh chia sẻ.
Từ một cậu bé gãy xương liên tục, không dám ra khỏi nhà, Ngọc Anh quyết định ra Hà Nội học đại học năm 21 tuổi. Quyết định này không chỉ gây sốc với bố mẹ mà còn trở thành bước ngoặt trong cuộc đời anh. Ngày đầu tiên ra Thủ đô, mọi thứ khó khăn hơn nhiều trong tưởng tượng của chàng trai 8X, đặc biệt khi không có sự trợ giúp của bố mẹ.
Ngọc Anh đã phải trải qua nhiều nghề để kiếm sống. Từ sửa chữa điện thoại, máy tính, thiết kế đồ họa, marketing online đến thành lập công ty vận chuyển hàng hóa từ Mỹ về Việt Nam. Từng nghĩ đến việc trở về quê, thế nhưng ý chí và sự quyết tâm đã thôi thức Ngọc Anh phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Ngày bé không đi lại được, Ngọc Anh chỉ biết lủi thủi ở nhà đọc sách báo, xem tivi với chương trình yêu thích nhất là du lịch, thế giới động vật… Chính thế giới đầy màu sắc trong chiếc tivi nhỏ đã ấp ủ trong Ngọc Anh một giấc mơ dịch chuyển đến thật nhiều nơi. Tháng 2/2016, hình ảnh chàng trai xương thủy tinh leo 600 bậc đá để lên tới “nóc nhà Đông Dương” Fansipan khiến nhiều người cảm phục, từng bậc đá đã được anh chinh phục với đầu gối mong manh của mình…
Và rồi Cực Bắc Hà Giang, Cực Đông Khánh Hòa, Cực Nam – Cà Mau, Cực Tây… cùng nhiều miền đất khác cũng đã in dấu chân của Ngọc Anh. Những hành trình ấy không chỉ để đi, để khám phá mà còn là cơ hội để chàng trai ấy lan tỏa tình yêu thương cho những người đồng cảnh khác, đặc biệt là mong muốn mọi người sẽ có cái nhìn tích cực về những người mắc chứng xương thủy tinh.
Những ký ức, những chuyến đi đều được Ngọc Anh kể lại trong cuốn sách Không thể vỡ và Vết nứt. Toàn bộ tiền bán sách được dùng để gây Quỹ Hỗ trợ phát triển bệnh nhân xương thủy tinh Việt Nam, và dự án 1.000 chiếc xe lăn cho những người không thể đi lại. Hiện giờ, Ngọc Anh đã giúp được 50 trường hợp có xe lăn để di chuyển và trong tương lai, chàng trai 8X đang nỗ lực từng ngày để hoàn thành mục tiêu ấy.