Những cơn ho kéo dài như muốn xé toang lồng ngực, đã khiến ông Mạo kiệt sức. Nhưng ông lão đã ngoài 60 tuổi này vẫn phải gồng mình lên, để chăm sóc đứa con tật nguyền và người vợ khiếm thị ốm yếu.

Một ngày cuối tháng 8 chúng tôi tìm về thôn Vân Cẩm, xã Đông Lỗ, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang thăm gia đình ông Mạo. Ngay sau khi lá đơn kêu cứu của ông lão khốn khó này, được gửi tới tòa soạn báo điện tử Dân trí.

Căn nhà cấp 4 đã quá cũ nát của ông Mạo nằm cuối con đường đất quanh co của thôn Vân Cẩm. Bước chân vào bên trong căn nhà trống hoác này, là một cảnh tượng đau lòng, xót xa đập ngay trước mắt những vị khách.


Tận cùng nỗi khổ của ông lão đau yếu chăm con tật nguyền, vợ khiếm thị - 1Người con thứ 2 của ông Mạo nay đã 35 tuổi. Anh bị bại liệt từ nhỏ, mắc bệnh xương thủy tinh nên suốt ngày lê lết dưới nền nhà.

Lê lết dưới nền nhà ẩm ướt là một người đàn ông khó đoán tuổi, cơ thể nhỏ bé như đứa trẻ 5-6 tuổi, với gương mặt ngây ngô, khờ dại, quần áo cáu bẩn, nhàu nhĩ. Nghe tiếng động, bà Tạ Thị Nghị, 59 tuổi (vợ ông Mạo) hươ cây gậy dò dẫm lần bước vào trong nhà. Đôi mắt đã không còn nhìn thấy gì, nên bà Nghị bất ngờ vấp phải người con trai, ngã sõng soài…

Vội vã dìu vợ ngồi lên chiếc giường gỗ ọp ẹp, giọng buồn bã ông Mạo nói với chúng tôi: “Bà ấy sau khi sinh đứa con út (năm 2003- PV), không hiểu sao sức khỏe giảm sút nhanh chóng, đôi mắt mờ dần đến năm 2012 thì bà ấy không còn nhìn thấy gì nữa…”.
Tận cùng nỗi khổ của ông lão đau yếu chăm con tật nguyền, vợ khiếm thị - 3

Sau khi sinh đứa con út, sức khỏe người vợ của ông Mão bất ngờ giảm sút nhanh chóng, mắt mờ dần… Đến năm 2012 thì bà không còn nhìn thấy gì.

Hướng ánh mắt khó mà giấu nổi sự đau đớn về phía đứa con bất hạnh, người cha 62 tuổi bùi ngùi: “Nó là đứa con thứ 2 của vợ chồng tôi, tên là Vũ Văn Toàn năm nay 35 tuổi rồi. Thằng bé bị thiểu năng, bại liệt từ nhỏ, lại mắc bệnh xương thủy tinh nên giờ tôi vẫn phải chăm sóc em nó như chăm trẻ…”, ông Mạo nói rồi, nước mắt ứa ra ướt nhèm gương mặt khắc khổ.

Giọng rầu rĩ, ông Mạo kể về gia cảnh khốn khó và những đứa con tội nghiệp của mình: Cũng bởi cuộc sống quá khó khăn, mà ông Mạo dứt ruột để đứa con gái lớn vốn không được khôn ngoan, nhanh nhẹn sang Trung Quốc làm vợ một người đàn ông lớn tuổi. Đã nhiều năm nay ông Mạo không có tin tức gì của con gái.
Tận cùng nỗi khổ của ông lão đau yếu chăm con tật nguyền, vợ khiếm thị - 5

Hàng ngày ông lão đã hơn 60 tuổi chăm vợ con như chăm con mọn.

Thương đứa con thứ 2 tật nguyền, ông Mạo vay mượn khắp mọi nơi để con được đến bệnh viện chữa trị. Nhưng với bao nỗ lực của bố mẹ, bệnh tình của anh Toàn không mấy cải thiện. Ông Mạo không thể nhớ hết đứa con trai bất hạnh của ông đã bao nhiêu lần ngã gãy chân, gãy tay… Dù thương con đến thắt ruột, nhưng “lực bất tòng tâm” ông Mạo đành để con ở nhà. Nay mọi sinh hoạt cá nhân của đứa con 35 tuổi, đều phải dựa vào người bố ngoài 60 tuổi ốm yếu.

Nói về đứa con trai út, ông Mạo không khỏi buồn rầu, nuối tiếc: “Thằng Thắng rất chăm học. Nhưng gia đình khó khăn quá, tôi không cho cháu theo học tiếp được mà cho sang học nghề để đỡ chút tiền. Chứ nhà tôi ngoài trợ cấp của thằng Toàn và mấy sào ruộng, thì không còn khoản nào khác. Thằng bé thương bố mẹ nên rất ngoan. Nhưng cũng vì hoàn cảnh gia đình mà cháu nó chịu thiệt thòi…”.
Tận cùng nỗi khổ của ông lão đau yếu chăm con tật nguyền, vợ khiếm thị - 6Người cha ứa nước mắt, mỗi khi nhớ về đứa con gái ngờ nghệch “gả bán” sang Trung Quốc.

Chưa nói hết câu, bất ngờ ông Mạo ôm ngực, cơn ho kéo dài tưởng như vỡ toang lồng ngực người cha nghèo khó. Dứt cơn ho, ông Mạo cho biết, thời gian gần đây sức khỏe của ông xuống dốc, ho nhiều, khó thở. Ông cũng muốn một lần đến bệnh viện thăm khám, nhưng lần lữa mãi không thực hiện được vì không biết tìm đâu ra tiền. Nhiều lúc cơ thể mệt mỏi, rã rời như không còn chút sức lực nào, nhưng ông lão này vẫn phải gồng mình lên để chăm vợ, chăm con.

Trao đổi với phóng viên Dân trí về hoàn cảnh đặc biệt khó khăn này, anh Nguyễn Văn Trung – Chủ tịch hội Chữ Thập đỏ huyện Hiệp Hòa chia sẻ:
Tận cùng nỗi khổ của ông lão đau yếu chăm con tật nguyền, vợ khiếm thị - 7Gần đây sức khỏe xuống dốc không phanh, muốn được một lần đi bệnh viện thăm khám, nhưng ông Mạo không biết kiếm đâu ra tiền.

“Gia đình ông Mạo là hộ nghèo ở địa phương. Hàng ngày ông Mạo chăm sóc vợ con như chăm sóc con mọn, ai thấy cũng ái ngại vô cùng. Hội Chữ thập đỏ và bà con địa phương cũng đã nhiều lần quyên góp, trợ giúp nhưng cũng phải thú thật sự giúp đỡ này rất hạn chế, không thấm tháp gì. Qua đây, tôi tha thiết mong mỏi các nhà hảo tâm dang tay giúp đỡ  ông Mạo…”.