Vừa bước vào nhà bạn trai, thứ đập vào mắt tôi là bức ảnh treo trên tường. Mặt tôi tự nhiên nóng bừng, không còn hứng thú nói chuyện. Sau bữa cơm, tôi vội lấy lý do ra về.
Tôi và bạn trai quen nhau trong một bữa tiệc cưới của người bạn thân. Cả hai đến muộn nên tình cờ ngồi chung mâm. Tôi cũng không ngờ, cuộc gặp gỡ ngày hôm đó đã xe duyên cho hai đứa.
Tuy anh từng có một đời vợ nhưng tôi không bận lòng. Trong mắt tôi, anh là người đàn ông ân cần, chu đáo, dịu dàng. Thực ra, tôi thích những người từng trải. Anh nói về cuộc hôn nhân của mình với vợ cũ rất thoải mái trước mặt tôi. Anh không che đậy bất cứ chuyện gì và cũng chia sẻ lý do hai người chia tay. Nghe xong chuyện, tôi thấy thương anh.
Tôi không biết mình có nên tiếp tục mối quan hệ yêu đương với anh. Ảnh minh họa: Sohu
Mọi người nói tôi dại khi lao vào yêu người đàn ông từng có vợ, vì trong mắt bạn bè, tôi là một cô gái cá tính, xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi. Ai cũng kì vọng tôi lấy đại gia và ít nhất cũng phải là trai tân. Tôi cũng chỉ biết cười bởi sau vài tháng quen anh, tôi hiểu mình đã phải lòng và yêu anh rất nhiều.
Yêu nhau hơn 1 năm, tôi được gặp bố mẹ anh vài lần khi hai bác lên thành phố thăm con. Bố mẹ anh nhìn rất sang chảnh. Vì là dân làm ăn buôn bán nên mẹ anh khá sắc sảo, bố trông cũng không phải người hiền lành. Qua cách nói chuyện, tôi biết anh rất sợ bố. Mọi việc trong nhà có vẻ anh đều phải được sự đồng ý của bố mẹ mới dám làm. Gia đình anh thuộc hàng giàu có, được nhiều người biết đến.
Lần đầu gặp tôi, bố mẹ anh đã hỏi mọi chuyện về gia đình, công việc của bố mẹ, anh chị em trong nhà khiến tôi hơi rén. Nhưng tôi cũng cố gắng nói chuyện cởi mở, vui vẻ. Trong câu chuyện, bố anh ít nhiều nhắc đến chuyện cũ của anh, trong đó có vài lời ca ngợi con dâu cũ. So với gia đình vợ cũ của anh, có vẻ tôi thua xa. Cô vợ cũ ấy có mác học bên nước ngoài, con tiểu thư nhà giàu trong khi tôi chỉ là một cô gái xuất thân nông thôn, bố mẹ làm nông.
Đối với bố mẹ anh, ngoài ngoại hình, tôi chẳng có gì hết. Và họ cho rằng, tôi bám vào một người đàn ông từng ly hôn là vì tiền bạc của gia đình anh. Dù chạnh lòng nhưng tôi vẫn cố gắng bỏ qua mọi chuyện, tin rằng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho mình.
Lần đó, nhân gia đình có việc, anh đưa tôi về ra mắt tiện gặp họ hàng trong nhà. Tôi hơi hồi hộp nhưng cho rằng, việc gì đến rồi sẽ đến nên quyết định lấy hết can đảm về nhà anh một chuyến.
Trước đó một tuần, tôi đã chuẩn bị quà cáp cho gia đình người yêu. Những món đồ tôi mua phải chọn lựa và nhờ bạn bè tư vấn kĩ càng.
Hôm đó, mọi người trong nhà nói chuyện vui vẻ. Nhưng một việc khiến tôi thực sự không thể hài lòng đó là, trong nhà anh vẫn còn treo bức ảnh cưới của anh và vợ cũ. Theo anh nói thì họ đã ly hôn 5 năm, vậy tại sao ảnh cưới vẫn treo? Lúc lên phòng anh nghỉ ngơi, tôi cũng thấy một bức ảnh chụp chung của anh và người cũ. Tự nhiên mặt tôi nóng bừng.
Trong bữa cơm, bố anh còn liên tục nhắc về con dâu cũ, với hàm ý “dù chúng nó không còn là vợ chồng nhưng cháu nội vẫn là cháu đích tôn trong nhà này”. Và việc vợ cũ thường xuyên đưa cháu sang thăm ông bà nội, qua lại gia đình anh cũng là chuyện đương nhiên.
Tôi thực sự không hiểu dụng ý của gia đình anh là gì? Phải chăng họ không muốn tôi làm dâu hay họ muốn dằn mặt tôi, để tôi biết mình chỉ là người đến sau?
Trong lòng không vui nên tôi không muốn ngồi thêm một chút nào nữa. Sau bữa cơm, nghỉ ngơi 15 phút, tôi kiếm lý do bận rồi xin phép ra về. Bạn trai cũng khá bất ngờ vì thái độ của tôi. Nhưng dù anh có ngăn cản thế nào tôi cũng kiên quyết không ở lại. Tôi bắt xe về thành phố, lòng bồn chồn nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Anh là người nghe bố mẹ, liệu gả vào gia đình anh, tôi có được sống hạnh phúc?
Bỗng tôi nhớ tới lời của bạn bè nói với mình khi quyết định yêu anh. Liệu tôi có nên suy nghĩ kĩ lại trước khi tiến tới hôn nhân? Tôi đâu phải người kém cỏi, sao phải chịu sự sỉ nhục này?