×

Con rể tôi là thiếu gia thủ đô, nhà bán vàng nên giàu nứt đố đổ vách nhưng lại cực kỳ keo kiệt. Ngày chồng tôi đổ bệnh, cần 300 triệu đi chạy chữa, tôi ngỏ ý vay nhưng con đã cố tình đem hết đi gửi tiết kiệm rồi từ chối tôi vì nghĩ bố mẹ nghèo chẳng có khả năng trả. Dù đau lòng nhưng vẫn cố nín nhịn, tự dưng tối đó con rể mò về thăm thì tái mặt khi nhận được tờ giấy A4

 

Tối đó, khi con rể bước vào nhà, mẹ đã ngồi sẵn ở bàn ăn, ánh mắt không giận dữ nhưng lạnh lùng đến kỳ lạ. Con rể, trên tay còn cầm túi quà nhỏ, khựng lại khi thấy tờ giấy trắng nằm gọn gàng giữa bàn, bên cạnh là một cây bút.

“Con ngồi xuống đi,” mẹ nói, giọng nhẹ nhàng nhưng chẳng hề ấm áp.

Con rể rụt rè, đặt túi quà xuống, ngồi đối diện mẹ. Tờ giấy trắng trước mặt làm cậu cảm thấy khó chịu. Cậu cầm lên, đọc những dòng chữ được viết nắn nót:

Một lần chồng ốm

GIẤY CHUYỂN NHƯỢNG QUYỀN THỪA KẾ

Tôi, Nguyễn Thị Mai, sinh ngày…, cư trú tại…, xin cam đoan:
Từ ngày hôm nay, toàn bộ tài sản và quyền thừa kế của tôi tại gia đình này, bao gồm ngôi nhà, mảnh đất và các khoản tích lũy khác, sẽ không thuộc về con rể của tôi, anh Phạm Văn Minh.

Cậu con rể tái mặt, môi run rẩy:
“Mẹ… đây là gì vậy ạ?”

Mẹ thở dài, chậm rãi đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt cậu:
“Con nói bố mẹ nghèo, không có khả năng trả nợ. Được thôi. Mẹ quyết định từ hôm nay, con cũng không cần bận tâm đến bất kỳ thứ gì của gia đình này nữa. Con sống cuộc đời sung túc của con, mẹ sẽ tự lo cho gia đình mình.”

“Mẹ, con không có ý đó…”

“Không có ý đó?” Giọng mẹ đanh lại, đôi mắt lóe lên nỗi thất vọng sâu sắc. “Minh, ngày con bước chân vào nhà này, mẹ đã coi con như con trai. Nhưng hôm nay, khi bố con nằm viện, mạng sống chỉ mong manh như sợi chỉ, con lại chọn cách từ chối giúp đỡ chỉ vì… sợ mất tiền?”

Minh cúi đầu, không dám nhìn mẹ.

“Mẹ không trách con, Minh ạ,” mẹ nói, nhưng giọng trầm xuống, nặng nề hơn. “Mẹ chỉ muốn nhắc con một điều: Tiền bạc có thể mua được nhiều thứ, nhưng không mua được tình người. Và khi con đánh mất nó, những thứ còn lại chỉ là sự trống rỗng.”

Mẹ quay lưng, bước vào phòng, để lại Minh với tờ giấy trắng trên tay. Cậu ngồi đó, cả người như bị đè nặng bởi sức nặng của những dòng chữ và những lời mẹ nói. Đôi mắt nhìn xuống dòng cuối cùng của tờ giấy, nơi mẹ ký một chữ rõ ràng, dứt khoát.

Đêm đó, Minh ngồi mãi không rời đi, lòng tràn ngập sự hối hận, nhưng mọi lời giải thích đã trở nên vô nghĩa.

Related Posts

Sau 3 năm nghỉ việc ở VTV, cuộc sống của nữ BTV xinh đẹp bậc nhất giờ thế nào?

MC Huyền Châu đã rời VTV từ năm 2021, sau 16 năm gắn bó để tìm kiếm những cơ hội và trải nghiệm mới ngoài lĩnh vực…

Con trai đòi lấy vợ, phản ứng của DV Quốc Tuấn mới s-ố-c

Ở tuổi 21, Bôm là chàng trai trưởng thành, biết giúp đỡ việc nhà và làm vui lòng bố.Hơn 6 năm sau chương trình Điều ước thứ 7,…

Con gái trong bụng Nhật Kim Anh lai Tây? Chính chủ chính thức lên tiếng

Trải qua nhiều sóng gió, Nhật Kim Anh và chồng cũ Bửu Lộc giờ đây có mối quan hệ tốt đẹp. Biết tin vợ cũ sắp sinh…

Từ khi bố chồng mất, đêm nào mẹ chồng cũng đòi lên ngủ cùng vợ chồng tôi vì… sợ m-a. Đang tận hưởng cuộc sống của vợ chồng son thì bỗng nhiên mọi thứ trở nên xám xịt nhưng không muốn mẹ tr-ầ-m cả-m sau khi bố ra đi nên tôi đành nín nhận. Hôm đó chợt tỉnh giấc giữa đêm tôi gi-ậ-t nảy mình khi thấy bà đang lúi húi làm điều này ở góc phòng

 Kể từ ngày bố chồng mất, mẹ chồng tôi dọn lên phòng ngủ cùng vợ chồng vì bảo rằng đêm tối lạnh lẽo, lại sợ ma quấy…

Tôi là con một, mặc dù biết chồng tôi có bồ nhưng mẹ đ-ẻ vẫn quyết định cho anh thừa kế tài sản chỉ vì con rể đã nhiệt tình chăm sóc bà trong suốt bao nhiêu năm ốm nằm li-ệt một chỗ. Nghĩ cũng t-ứ-c, đường đường chính chính là con r-uộ-t mà tay trắng nhưng vì bà đã viết di chúc rồi nên tôi cũng chẳng ho he nửa lời. Vừa nhận được sổ đỏ, chồng tôi đem đi sang tên ngay nhưng khi đến nơi thì anh s-ố-c ng-ửa khi nghe nhân viên báo người đang đứng tên nhà đất chính là…

Tôi và anh quen nhau trong một buổi chiều mưa lất phất. Anh là người đàn ông điềm đạm, trầm tính, luôn cẩn thận trong từng lời…

Biết tôi có bồ nhưng vì đang UT giai đoạn cuối nên mẹ vợ cũng tặc lưỡi cho qua. Trong suốt nửa năm bà nằm viện, tôi vẫn một tay chăm sóc từng ly từng tí: thay bỉm, gội đầu, cũng chẳng ngại hôi khai, còn con r-uộ-t của bà thấy bẩn là tránh xa. Cảm kích trước sự nhiệt tình của chàng rể, mẹ đã di chúc toàn bộ nhà cửa, xe cộ cho, còn anh em bên nhà vợ trắng tay. Nhưng khi dở sấp giấy tờ ra đi công chứng thì tôi r-ợ-n ng-ườ-i khi biết sự thật ki-nh hoà-ng

 Hôm ấy, sau một thời gian dài mẹ vợ nằm viện, sức khỏe bà yếu dần, không qua khỏi. Tang lễ diễn ra trong sự tiếc thương…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *