Bị phát hiện, mẹ chồng còn tỉnh bơ nói với vợ chồng tôi rằng là người nhà thì so đo tính toán làm gì, tôi không dùng nên mới đưa cho con gái bà dùng.
Trước khi lấy chồng, tôi vẫn nghĩ cuộc đời này toàn màu hồng, thời buổi nào rồi mà mẹ chồng còn khắt khe với con dâu. Chính vì vậy khi trước cưới, chồng bảo sẽ ở chung với bố mẹ anh tôi không hề lo lắng gì.
Lúc đầu mới về làm dâu, tôi hay mua quần áo cho mẹ chồng, thấy mẹ chồng còn trẻ trung, thích làm đẹp nên tôi còn mua cho bà cả bộ mỹ phẩm đắt tiền. Mỗi tháng, hai vợ chồng cũng biết điều gửi tiền biếu bà. Tôi luôn nghĩ chỉ cần mình đối đãi chân thành với bố mẹ chồng thì mình cũng sẽ được nhận về sự chân thành. Nhưng, tôi đã lầm.
Mẹ chồng không biết thế nào là đủ nên dần dần giữa mẹ chồng nàng dâu có khá nhiều mâu thuẫn. Không những vậy, bà còn là người rất tự tiện, không biết phải trái đúng sai. Cứ cảm giác trước và sau khi tôi gả vào nhà này làm dâu, mẹ chồng là hai người hoàn toàn khác nhau. Hoặc có lẽ là do sau đám cưới, mẹ chồng đòi giữ vàng cưới nhưng tôi kiên quyết không đưa nên bà mới đối xử với dâu con chẳng chút kiêng nể.
Mẹ chồng và tôi có khá nhiều mâu thuẫn. (Ảnh minh họa).
Không biết là ai lén vào phòng hai vợ chồng, tôi đã âm thầm lắp camera mini, đồng thời khóa cửa phòng cẩn thận. Không ngờ lần đó vô tình mở camera lên xem, tôi phát hiện mẹ chồng đang lục lọi trong phòng tôi. Bà vừa lục lọi vừa mắng con dâu, qua camera tôi nghe rõ những lời khó nghe của bà.
– Dâu với chả con, suốt ngày chỉ biết tiêu xài phung phí, không biết tiết kiệm gì. Mua đủ váy vóc quần áo cũng chẳng cho mẹ chồng, em chồng được cái gì tử tế.
Tức tối, ngay tối hôm đó tôi về nói chuyện này với chồng để anh nói chuyện riêng với mẹ. Ban đầu bà còn chối, nhưng khi anh bảo trong phòng có lắp camera thì bà mới chịu thừa nhận rằng mình đã tự ý vào phòng các con.
Biết mẹ chỉ đang “chữa cháy” nhưng chồng tôi cũng không nói gì nữa và đòi luôn chìa khóa dự phòng. Những ngày sau, hễ đi ra khỏi nhà là vợ chồng tôi lại khóa cửa phòng lại. Mẹ chồng thấy thế thì tức lắm, có lần còn mỉa mai:
– Gớm, người ngoài không phòng lại đi phòng người nhà. Có ý tốt dọn phòng cho tụi nó, không ngờ lại bị coi là kẻ trộm. Con với chẳng cái.
Mỗi lần mẹ chồng nói mát mẻ như thế, tôi đều im lặng cho qua chuyện, tránh mẹ con lại cãi vã người ngoài nhìn vào lại cười cho.
Nhiều lần mẹ chồng móc mỉa, tôi đều im lặng cho qua chuyện. (Ảnh minh họa).
Khi tôi hỏi, mẹ chồng đáp tỉnh bơ:
– Mẹ thấy con không dùng nên mới đưa cho em nó dùng. Người một nhà cả sao phải tính toán chi li với nhau hả con.
Tôi tức lắm, muốn làm to chuyện lên nhưng ngẫm lại thôi. Thay vào đó, tôi bàn với chồng kế hoạch khác để bà trả lại vàng cho hai vợ chồng.
Chẳng là hôm đó nhân lúc mẹ đi vắng, tôi nhờ chồng mở tủ lấy hết vàng của mẹ chồng đem đi giấu. Đến khi phát hiện ra mất vàng, mẹ chồng lo sốt vó, gào ầm ĩ cả lên. Lúc này tôi tỉnh bơ đáp:
– Không có trộm nào vào lấy đâu mẹ ạ. Con thấy mẹ không dùng, mà vợ chồng con lại đang kẹt tiền nên chúng con mang đi bán rồi ạ. Chúng ta là người một nhà cả, chắc mẹ không để bụng, tính toán với chúng con số vàng đó đâu mẹ nhỉ?
Mẹ chồng tức tím mặt, mắng tôi là kẻ ăn cắp rồi nằm lăn ra đất ăn vạ, bắt hai vợ chồng tôi trả lại vàng cho bà. Chồng tôi đứng bên cạnh cũng không kiêng nể gì mà nói thẳng:
– Mẹ tự ý lấy vàng của vợ chồng con đem cho em, vậy là mẹ cũng là kẻ cắp rồi. Giờ mẹ đòi tính toán thì chừng nào mẹ trả vàng cho vợ con thì con trả vàng lại cho mẹ.
Bà trách con trai có vợ không coi mẹ ra gì, nhưng cuối cùng vì sót của bà đành phải đi lấy lại vàng trả hết cho tôi. Sau chuyện này, vợ chồng tôi cũng xin phép ra ngoài thuê trọ ở riêng luôn, chứ ở chung cứ phải đề phòng nhau thế này thực sự mệt mỏi quá.