Khi nhìn thấy ảnh chụp chiếc giường trong phòng tân hôn, mẹ vợ tương lai của tôi bất ngờ nổi giận. Bà quyết ngăn cản hôn sự, yêu cầu hủy cưới, không cho con gái về nhà chồng.
Hôn sự của tôi đang trên bờ vực tan vỡ khi nó chưa kịp bắt đầu. Theo kế hoạch, lễ thành hôn của tôi sẽ được tiến hành trong ít ngày tới.
Thế nhưng chuyện không may lại bất ngờ xảy đến, khiến hôn sự gián đoạn. Tôi kể ra đây như một cách giãi bày tâm sự và tìm cho mình lời khuyên hữu ích để thoát khỏi tình cảnh éo le, khó xử này.
Gia đình vợ tương lai của tôi có kinh tế và nặng chuyện lễ nghi, tục lệ hơn nhà tôi. Khi biết con gái yêu thương tôi, ông bà năm lần bảy lượt đi xem bói, xem chúng tôi có ăn đời ở kiếp với nhau được hay không.
May mà xem ở đâu, thầy nào cũng phán chúng tôi hợp tuổi, dễ làm ăn, sớm sinh con đàn cháu đống . Nhờ vậy, ông bà mới không ngăn cản, tạo điều kiện cho chúng tôi quen nhau.
Sau này, khi chúng tôi quyết định đến với nhau, ông bà lại giành phần đi xem ngày lành tháng tốt để tổ chức đám cưới.
Khác với ông bà thông gia tương lai, bố mẹ tôi rất thoáng. Ông bà không câu nệ chuyện xem ngày, chọn tuổi để dựng vợ, gả chồng cho con cái.
Thế nên khi biết tin gia đình nhà gái ngỏ lời “giành quyền” đi xem ngày cưới cho chúng tôi, ông bà vui vẻ chấp nhận. Sự cởi mở của bố mẹ giúp việc xem, chọn ngày cưới diễn ra nhanh chóng, suôn sẻ.
Sau khi ấn định ngày tổ chức đám cưới, mẹ vợ tương lai sang nhà, bàn với bố mẹ tôi việc cần tìm người trải chiếu hoa cho giường tân hôn. Bà không muốn mẹ tôi tự tay làm việc này. Lý do là trước khi đến với bố tôi, mẹ đã từng lỡ một lần đò.
Đề nghị của bà khiến bố mẹ tôi có phần không vui. Nhưng vì tôi, ông bà gượng gạo đồng ý. Tuy nhiên tìm mãi, ông bà cũng không đưa ra được người trải chiếu hoa thỏa mãn những yêu cầu của bà thông gia.
Cuối cùng, bố mẹ tôi đành miễn cưỡng giao lại việc ấy cho mẹ vợ tương lai của tôi. Tôi tưởng như vậy là xong, đám cưới sẽ diễn ra tốt đẹp trong ít ngày sắp tới.
Nào ngờ vừa rồi, tôi nhận được điện thoại từ vợ sắp cưới. Em nói trong nước mắt rằng mẹ em đang rất giận. Bà đòi hủy đám cưới, không cho con gái về nhà chồng.
Em cho biết nguyên nhân đến từ việc tôi dùng chiếc giường cũ mà trước đây bố mẹ tôi từng dùng để làm giường tân hôn. Chính người được chọn để trải chiếu hoa đã đến xem phòng và chụp ảnh, kể lại chuyện này cho mẹ vợ tôi biết.
Thấy cái giường cũ, bà đùng đùng nổi giận. Bà hết trách mắng tôi không hiểu biết lại chê bai ông bà thông gia thiếu tế nhị, không chu đáo trong việc dựng vợ, gả chồng cho con cái.Bà cho rằng việc dùng giường cũ để làm giường tân hôn là điều đại kỵ. Thông qua việc này, bà kết luận không chỉ tôi mà cả bố mẹ tôi cũng không tôn trọng con gái bà, gia đình bà.
Bà cũng trách rằng gia đình tôi không có thiện chí, không thực sự mong muốn được đón cô dâu về nhà chồng một cách chu đáo, đầy đủ nhất.
Đặc biệt, khi biết chiếc giường này từng được mẹ tôi, người từng một lần đứt gãy hôn nhân sử dụng, mẹ vợ tương lai càng thêm giận dữ. Bà nói thẳng rằng chiếc giường kia sẽ mang những điều không may mắn đến cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Con gái của bà thể nào cũng sẽ gặp đau khổ, bất hạnh trong hôn nhân.
Nghe những lời ấy, tôi rất sốc và đau lòng. Chiếc giường ấy là kỷ vật của ông nội tôi. Ông nội đóng chiếc giường tặng khi bố tôi lấy vợ.
Chiếc giường bằng gỗ quý, bao năm vẫn cứng chắc, lên nước sáng bóng. Bố tôi luôn xem nó như vật báu trong nhà. Sau này, khi mẹ tôi mắc bệnh gai cột sống, bố mua nệm cao su trải dưới sàn nằm, ông bà mới không ngủ trên giường ấy nữa và tặng lại cho tôi.
Với tôi, nó cũng là vật quý và đem lại may mắn. Trên chiếc giường ấy, 3 anh em tôi lần lượt chào đời. Cho đến bây giờ, bố mẹ tôi vẫn sống với nhau trong cuộc hôn nhân hạnh phúc. Thế nên tôi thấy việc đem nó làm giường tân hôn không hề có vấn đề gì cả.
Nhưng những lời giải thích ấy của tôi không được mẹ vợ chấp nhận. Bà cho rằng tôi ngụy biện, xem thường kinh nghiệm, lời dạy của ông bà xưa.
Bà nói nếu tôi không bỏ chiếc giường ấy ra khỏi phòng, thậm chí khỏi nhà, bà sẽ không đồng ý cho con gái về nhà chồng. Chuyện cưới xin của tôi chỉ được phép tiếp tục nếu tôi bỏ chiếc giường cũ và thay bằng một chiếc mới hoàn toàn.
Sẽ thật dễ dàng, nếu đó chỉ là một chiếc giường cũ bình thường. Tôi sẽ bỏ nó ngay lập tức mà không cần một giây suy nghĩ. Nhưng đây là chiếc giường có quá nhiều ý nghĩa với bố và gia đình tôi.
Bỏ nó đi tôi có cảm giác như mình vừa xát muối vào trái tim đang có những tổn thương của bố mẹ. Nhưng nếu không làm như vậy, tôi có nguy cơ đánh mất hạnh phúc của đời mình. Tôi phải làm sao đây?