Thầy Minh Tuệ và anh Đoàn Văn Báu dưới góc nhìn về NHÂN DUYÊN
DUYÊN là một trong những triết lý thâm diệu của Phật giáo, gồm các tác nhân, điều kiện, yếu tố tạo nên kết quả nào đó.
Mọi sự trên đời không tự nhiên có, không tự nhiên mất đi mà do duyên hợp hoặc do duyên tan rã.
Duyên hợp đã đưa anh Báu và anh Giáp đến với thầy Minh Tuệ và các thầy khác (và ngược lại).
Duyên tan rã đã dẫn tới anh Báu và anh Giáp rời đoàn.

Nhân duyên rõ nhất trong câu chuyện này là “bộ hành đi Ấn Độ”.
Vì nhân duyên này mà đoàn tụ hợp, đã đi qua đất Lào bình an, đến đất Thái thì bắt đầu phát sinh nhiều vấn đề, cả từ bên ngoài tác động, đến từ bên trong nội bộ đoàn.
Cả đoàn đang bộ hành trong TỤC ĐẾ, có người giữ giới, có người không.
Mục tiêu của từng người khác nhau:
– Mục tiêu tối thượng của anh Báu là đưa thầy đi đến Ấn Độ an toàn.
– Mục tiêu tối tượng của anh Giáp là bộ hành cùng thầy để quay clip làm Youtube.
– Mục tiêu của các sư khác (ngoài thầy) là bộ hành cùng thầy về Đất Phật.
(Mỗi người có thể còn mục tiêu riêng của cá nhân, xin phép không đề cập ở đây).
Thầy Minh Tuệ bộ hành trong ĐẠO ĐẾ. Thầy giữ giới và thực hành Hạnh Đầu Đà nghiêm mật.
Do đó, Ấn Độ có thể là mục tiêu hoặc không phải là mục tiêu của thầy.
Bởi mục tiêu tối thượng của thầy chính là học theo giáo pháp của Đức Phật đi đến Giải Thoát (chánh đẳng chánh giác).
Khi đoàn đến đất Thái Lan, nhiều nhân tố mới tham gia vào nhân duyên:
– Các phương tiện truyền thông quốc tế và truyền thông người Việt Hải Ngoại, các Youtuber nổi tiếng, KOL…
– Đoàn chuẩn bị vào Myanmar, khu vực đang có tranh chấp quân sự, sẽ có nhiều rủi ro.
– Nhiều sư khác tìm cách để được tham gia vào đoàn bộ hành.
– Nhiều nhóm lợi ích tham gia và sử dụng hình ảnh của đoàn để kiếm tiền, bài xích lẫn nhau, gây chia rẽ…
Các NHÂN này kết hợp với nhau, hội thành DUYÊN khiến đoàn thay đổi. Có lẽ, người duy nhất không thay đổi chính là thầy Minh Tuệ. Từ đầu tới giờ, tất cả những gì thầy nói đều nhất quán.
Duyên hợp, duyên tan trong TỤC ĐẾ có thể tạo nên sự buồn, thương, lo, thất vọng, hi vọng… Nhưng trong ĐẠO ĐẾ thì đó chỉ là những ảo ảnh, phản ánh sự vô thường của cuộc sống.
Người yêu mến thầy Minh Tuệ nhiều vô kể, kẻ ghét thầy cũng lắm. Sự luyến ái, sân hận ấy cứ quấn lấy thầy, níu giữ thầy trong TỤC ĐẾ.