Tâm sự chuyện ứng xử bố chồng nàng dâu
Chúng tôi kết hôn được hơn 1 năm thì mẹ chồng tôi bị bệnh nặng qua đời, từ đó vợ chồng tôi chỉ sống cùng bố chồng. Tôi rất lo bố chồng suy sụp, nhưng chỉ một thời gian ngắn là ông đã vượt qua được nỗi buồn mất vợ. Bố chồng cũng rất quý hai con của tôi, cả ngày ông và tụi nhỏ chơi đùa không biết chán. Tôi luôn coi bố chồng như bố đẻ của mình, chăm sóc ông từ cái tâm của một người con.
Sau 3 năm mẹ chồng tôi mất, chúng tôi có hỏi vui xem bố chồng có muốn đi bước nữa không, con cháu sẽ ủng hộ. Ông cười đáp lại: “Bây giờ niềm vui, hạnh phúc của ông là hàng ngày được chơi với các cháu. Bố sẽ cố gắng để rèn luyện sức khỏe, sự minh mẫn để tự chăm sóc cho bản thân. Mong ước của bố là được sống tới lúc chứng kiến mấy đứa cháu nội lập gia đình“.
Bố chồng tôi hiền lành, đức độ như vậy nhưng không hiểu sao chồng tôi lại có tính cách rất khác ông. Chồng tôi lầm lì, không muốn cho vợ hỏi han hay can thiệp vào công việc gì của anh ấy. Cưới nhau gần chục năm mà tôi còn chưa hiểu hết tính cách của anh ấy, khi vui, khi nóng rất bất ngờ. Chưa kể, ngày càng ít quan tâm tới vợ con. Có lẽ anh ấy đã rất yên tâm khi tôi luôn làm tốt vai trò của mình.
Gần đây, sức khỏe của bố chồng tôi không được tốt, ông bị bệnh nên phải nằm viện điều trị. Tôi cũng lo lắng lắm, chị gái chồng lấy chồng ở rất xa nên cũng chưa về được, còn chồng tôi công việc bận bịu đi sớm về khuya. Hàng ngày tôi đều thu xếp thời gian để vào viện chăm sóc bố chồng.
Bố chồng tiết lộ một bí mật của con trai khiến con dâu suy sụp. (Ảnh minh họa)
Bố chồng tôi có tinh thần lạc quan, tôi cũng yên tâm phần nào vì ông luôn tuân thủ các yêu cầu của bác sỹ, uống thuốc đầy đủ, đúng giờ, chịu khó ăn uống… Thấy tôi là con dâu mà có hiếu với bố chồng, những bệnh nhân và người nhà ở cùng phòng điều trị khen ngợi tôi nhiều lắm. Ai cũng chúc mừng bố chồng tôi có người con dâu hiếu thảo, cởi mở và quan tâm đến những người xung quanh.
Cách đây mấy hôm, trong lần đưa bố chồng ra ngoài sân bệnh viện hóng mát, tôi cảm động được bố chồng khen: “Bố vui vì có người con dâu như con, hết lòng vì nhà chồng, ai cũng quý mến. Bố ở viện con thường xuyên vào chăm, bố cũng thấy phiền con lắm vì con còn công việc và tụi nhỏ nữa. Bố sẽ cố gắng điều trị tốt để sớm về nhà với các cháu“.
Rồi bố chồng bất ngờ tâm sự: “Bố có điều này định giữ kín, nhưng thấy áy náy nên muốn nói thật với con. Chồng con có người bên ngoài cũng được hơn một năm rồi, nó còn xin tiền bố nói là công việc riêng nhưng là để chu cấp cho bồ. Bố cũng tìm cách khuyên can nó, nhưng nó lảng tránh không muốn nghe. Bố không muốn hai đứa chia tay, nên con vì bố, vì các con mà tìm cách giữ chồng. Bố nhờ con đấy“.
Lời bố chồng tiết lộ khiến tôi cảm thấy rất sốc, tôi không nghĩ rằng chồng mình lại là người như thế. Nhưng bố chồng nói cũng rất đáng tin, bởi đúng là trong một năm nay chồng tôi thay đổi hoàn toàn, ít đưa tiền về cho vợ và rất hay vắng mặt ở nhà. Tôi chỉ nghĩ anh ấy áp lực công việc, bận chuyện công ty thôi.
Chồng có bồ, vô tâm với vợ con, tôi chỉ muốn ly hôn. Nhưng lại thấy thương bố chồng, thương tụi nhỏ sẽ ra sao nếu chúng tôi chia tay. Tôi buồn bã, lo lắng về cuộc hôn nhân của mình đến mất ăn mất ngủ. Chưa biết mình phải làm gì vào lúc này. Tôi có nên tìm cách khuyên can chồng quay về với vợ con hay là cứ thẳng thừng ly hôn?