“Nghe thông tin bạn đọc Dân trí hỗ trợ số tiền lớn, tôi mừng đến rơi nước mắt, cả đêm không ngủ được. Tôi đã có điều kiện để chăm lo cho con trai nằm liệt giường tốt hơn rồi”, người mẹ 69 tuổi nói.
Phóng viên Dân trí thường trú tại tỉnh Bạc Liêu cùng ông Trần Ngọc Ân, Phó chủ tịch UBND huyện Vĩnh Lợi, lãnh đạo UBND xã Hưng Thành đã đến nhà anh Nhan Thành Luân (34 tuổi) để trao gần 79 triệu đồng. Ngoài ra, gia đình anh Luân còn nhận trực tiếp hơn 8 triệu đồng bạn đọc ủng hộ.
Đây là số tiền bạn đọc Dân trí giúp đỡ gia đình anh Luân – nhân vật trong bài viết: “Con trai 16 năm liệt giường: Chỉ muốn uống thuốc chết đi cho mẹ đỡ khổ”.
Cầm trên tay số tiền bạn đọc giúp đỡ, bà Nguyễn Thị Lùng (69 tuổi, mẹ anh Luân) rơi nước mắt. Bà nói, khi nghe Hội chữ thập đỏ xã thông tin bạn đọc Dân trí hỗ trợ gia đình một khoản tiền lớn, bà mừng cả đêm không ngủ được.
“Mừng lắm mấy chú ơi vì từng tuổi này rồi mới cầm được số tiền lớn như vậy. Vậy là vợ chồng tôi có điều kiện để lo cho con trai nằm liệt giường cả chục năm qua được tốt hơn rồi”, bà Lùng xúc động nói.
Chồng bà Lùng, ông Nhan Văn Hoàng (70 tuổi) cho biết, với số tiền này, gia đình dự tính dùng khoảng 20-30 triệu đồng để sửa chữa lại căn nhà đã dột nhiều chỗ. Số tiền còn lại hơn 50 triệu đồng gửi tiết kiệm để lo cho con trai bệnh tật.
Trước mắt, gia đình và chính quyền địa phương thống nhất gửi 80 triệu đồng vào ngân hàng để có thể rút lãi hàng tháng. Khi nào làm nhà, gia đình rút một phần tiền gốc để sử dụng dưới sự giám sát của chính quyền địa phương.
Ông Dương Chí Hiếu, Chủ tịch UBND xã Hưng Thành, cho biết, đây là số tiền lớn đối với gia đình anh Luân. “Mỗi tấm lòng của bạn đọc báo đều rất quý báu nên gia đình cần sử dụng tiền đúng mục đích, hiệu quả nhất”, ông Hiếu đề nghị.
Ông Trần Ngọc Ân, Phó Chủ tịch UBND huyện Vĩnh Lợi, gửi lời cảm ơn bạn đọc và báo Dân trí đã quan tâm, giúp đỡ hoàn cảnh khó khăn này. Ông nói mong báo tiếp tục đồng hành cùng địa phương để cùng chăm lo nhiều gia đình còn khó khăn trên địa bàn huyện.
Như Dân trí đã phản ánh, 16 năm trước, trong một lần đi chở tôm thuê, anh Nhan Thành Luân không may bị tai nạn chấn thương cột sống. Cha mẹ nghèo chạy vạy khắp nơi chỉ cứu được tính mạng anh. Kể từ đó, anh Luân phải sống thực vật khi vừa bước sang tuổi 18.
Đang là lao động chính trong nhà, giờ anh Luân trở thành gánh nặng cho cha mẹ già đang ở tuổi “gần đất xa trời”.
Cha mẹ anh Luân đều đã lớn tuổi, không nghề nghiệp, chỉ dựa vào sự thương tình của lối xóm, tiền chế độ Nhà nước nên cuộc sống vốn đã khó nay lâm vào cảnh càng khó hơn.