×

Lần đầu đồng ý đi họp lớp đầu năm, mọi người đều cười nói vui vẻ, nhưng tôi quyết rời nhóm ngay khi nghe những điều này

Những buổi họp lớp có thể là kỷ niệm tốt đẹp của nhiều người, nhưng cũng có thể trở thành lý do khiến một số người không còn mặn mà tham gia nữa.

*Dưới đây là chia sẻ và quan điểm cá nhân của anh Lương (45 tuổi, Trung Quốc), được đăng tải trên diễn đàn Zhihu

Tôi đã 45 tuổi, là một người đàn ông làm công ăn lương, có thu nhập không cao cũng không thấp, chỉ đủ cho gia đình sống qua ngày với khoảng 25 triệu đồng mỗi tháng. Tôi đã quen với cuộc sống bình thường, những lo toan của công việc, gia đình và nhất là việc chăm sóc cho bọn trẻ trong nhà. Cuộc sống của tôi, có thể nói, là một vòng lặp không ngừng nghỉ của công việc, gia đình và trách nhiệm, tuy không giàu có nhưng tôi luôn vui với điều đó.

Vì thế, tôi có một thói quen từ lâu là ít khi tham gia các sự kiện xã giao, đặc biệt là những buổi họp lớp cấp 3 – một thông lệ thường niên mà lớp tôi vẫn duy trì vào đầu năm mới. Nhưng không phải vì tôi không muốn gặp lại bạn bè cũ, mà là vì những ràng buộc của cuộc sống khiến tôi không thể sắp xếp thời gian. Tôi luôn nghĩ mình sẽ có cơ hội khác, rằng một ngày nào đó tôi sẽ gặp lại họ.

Năm nay, trong một khoảnh khắc hiếm hoi, tôi đã quyết định tham gia buổi họp lớp. Có lẽ là do nỗi nhớ bạn bè cũ dần trỗi dậy, hay đơn giản là vì tôi muốn chứng kiến sự thay đổi của mọi người sau bao nhiêu năm. Và thế là tôi đã đến, cùng với lòng hồi hộp và bao kỳ vọng.

Lần đầu đồng ý đi họp lớp đầu năm, mọi người đều cười nói vui vẻ, nhưng tôi quyết rời nhóm ngay khi nghe những điều này- Ảnh 1.

Có lẽ là do nỗi nhớ bạn bè cũ dần trỗi dậy, hay đơn giản là vì tôi muốn chứng kiến sự thay đổi của mọi người sau bao nhiêu năm, cuối cùng tôi quyết định tham gia họp lớp. Ảnh minh họa: Internet

Buổi tiệc bắt đầu trong không khí rộn ràng, tiếng cười và những câu chuyện cũ kỹ được hâm nóng lại. Tôi thấy mình đang mỉm cười, chào hỏi mọi người, và cố gắng bắt kịp những câu chuyện. Họ đã gặp nhau từ những lần họp lớp trước đó, có mối liên lạc thường xuyên nên có thể cười đùa, tán gẫu chuyện nhà một cách dễ dàng. Nhưng càng nghe, tôi càng nhận ra mình đang dần trở nên lạc lõng. Những câu chuyện không còn quen thuộc, những trò đùa thì tôi không còn nhớ nữa.

Sự lạc lõng của tôi càng trở nên rõ rệt hơn khi mọi người bắt đầu “khoe khoang” về cuộc sống hiện tại của mình. Từ việc đã từng ăn bào ngư, vi cá, cho đến những trải nghiệm xa xỉ tại các nhà hàng đắt tiền – những điều mà tôi chưa từng có cơ hội, cũng không nghĩ mình sẽ thử. Tôi cảm thấy mình như một người xa lạ vô tình lạc vào phòng ăn, chỉ đứng ngoài cuộc vui, nghe ngóng và tự hỏi liệu khi nào buổi tiệc mới kết thúc.

Mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn khi mọi thứ gần kết thúc, thời điểm thanh toán đã bắt đầu. Thay vì mỗi người tự nguyện góp một phần, một số người trong lớp – những người được cho là có điều kiện tốt hơn – đã bị mọi người hùa vào yêu cầu phải thanh toán toàn bộ. Điều này khiến tôi không chỉ thất vọng mà còn cảm thấy bực bội vô cớ. Sự giàu có không phải lý do để bị lợi dụng, khiến họ phải đứng ra gánh vác.

Lần đầu đồng ý đi họp lớp đầu năm, mọi người đều cười nói vui vẻ, nhưng tôi quyết rời nhóm ngay khi nghe những điều này- Ảnh 2.

Thay vì mỗi người tự nguyện góp một phần, một số người trong lớp – những người được cho là có điều kiện tốt hơn – đã bị mọi người hùa vào yêu cầu phải thanh toán toàn bộ. Ảnh minh họa: Internet

Về nhà, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi nhận ra rằng mọi thứ đã thay đổi, và có lẽ bản thân tôi cũng vậy. Nhưng không phải theo hướng mà tôi mong đợi. Tôi đã quyết định rằng mình sẽ không tham gia những buổi họp lớp nữa, không phải vì tôi không muốn gặp bạn bè cũ, mà là vì tôi không muốn thấy mình trong một bức tranh không phải của mình. Tôi sẽ sống cuộc đời của mình, với những niềm vui và nỗi buồn khác, những kết nối thực sự và những giá trị mà tôi tin tưởng.

Buổi họp lớp đã khép lại, nhưng cuộc đời tôi vẫn tiếp tục. Tôi sẽ không để bản thân mình bị lạc lõng trong đám đông, và tôi sẽ không để những giá trị bên ngoài ảnh hưởng đến những gì tôi tin là quan trọng. Cuộc sống là của tôi, và tôi sẽ sống nó theo cách của mình.

*Nguồn: Zhihu

Related Posts

Grab mua 50.000 xe điện làm taxi tại Đông Nam Á, quyết tâm ‘so găng’ Xanh SM trên mọi mặt trận: Thương hiệu được chọn không hề xa lạ nhưng rất tiếc không phải Vinfast

Grab đang có kế hoạch nâng cấp đội xe của mình bằng xe điện, tạo một dịch vụ vận chuyển hạng sang. Nikkei Asia đưa tin, BYD đã…

‘Con cưng’ của tỷ phú Phạm Nhật Vượng đứng trước nguy cơ bị ‘oánh bật khỏi thị trường’: Tân binh xe điện cỡ nhỏ EV3 Plus 2025 chính thức trình làng, sạc 1 lần đi 330km, giá lăn bánh rẻ như cho

Mẫu xe này sẽ cạnh tranh trực tiếp với Wuling Bingo với những thông số về động cơ ấn tượng.  Ảnh minh họa Theo Carnewschina, hãng xe…

Chiếc xe thiếu gia Phạm Nhật Minh Hoàng dùng để đón Á hậu Phương Nhi về làm vợ có gì đặc biệt mà nhiều người chi cả trăm tỷ chưa chắc đã sở hữu: Nhà làm xe nên đâu thể mang loại làng nhàng đi hỏi vợ!

Không siêu xe đắt đỏ, không xế hộp phiên bản giới hạn, thiếu gia Vingroup – Phạm Nhật Minh Hoàng đón Á hậu Phương Nhi trong ngày…

Chính thức từ 6h sáng thứ 7 18/1/2025: Điều chỉnh giao thông nút giao Khuất Duy Tiến – Nguyễn Trãi – Nguyễn Xiển, ai không nắm kĩ lộ trình coi chừng ‘lạc vào mê cung’

Sở Giao thông vận tải vừa ban hành thông báo thí điểm điều chỉnh giao thông qua nút giao Khuất Duy Tiến – Nguyễn Trãi – Nguyễn…

Nguyễn Xuân Son nhận thưởng cao nhất tuyển Việt Nam sau AFF Cup, nghe tổng số tiền anh có được ai cũng phải ước ao: Bằng người khác làm cả đời!

Tiền đạo nhập tịch Nguyễn Xuân Son được thưởng lớn cả về hiện vật và tiền mặt sau khi giúp đội tuyển Việt Nam giành chức vô…

Chồng qua đời, tôi ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng suốt 10 năm trời, ngày sinh nhật bất ngờ ông bà tặng ‘món quà’ khiến chân tay tôi run lẩy bẩy

Thời gian gần đây, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh ly hôn vợ đã 3 năm. Chúng tôi nói chuyện hỏi han nhau như những người…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *